HOANG DÃ - Trang 122

Nhưng cô không phát điên khi anh đặt hai tay cô qua vai mình và ép

ngực anh lại với cô, ép người cô lại người anh và di chuyển sao cho bàn tay
anh dịch xuống cổ và vai và cánh tay cô và tới hai bên ngực cô, vê ngón tay
quanh vẻ tròn đầy của chúng, rồi đưa tay qua eo tới mông cô, đẩy chân cô
rộng ra. Nước hồ làm nguội đi cơn nóng ở đó cho tới khi anh ve vuốt mãi
những đầu ngón tay giữa hai chân cô.

Cô rên rỉ trong miệng anh và môi anh rời khỏi môi cô. Anh nâng cô lên

cao hơn để có thể kéo ngực cô vào thật sâu trong miệng, búng nhẹ nó bằng
răng và lưỡi.

Cô hổn hển và ngả đầu lên bờ.
Cùng lúc đó ngón tay anh luồn vào trong cô.
Cô khẽ kêu lên.
“Yên nào-” Anh ngừng lại. Cô nghe anh nuốt giọng như thể đang uống

trôi xuống một từ. Anh chửi thề trong thanh âm như hơi thở trầm trầm đứt
quãng.

Cô mở đôi mắt đờ đẫn ra và nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của anh

trong ánh trăng.

Anh quay đầu lại và nhìn cô chằm chằm đầy lạ lẫm, như thể đột nhiên

đầu cô mọc sừng. “Lạy Chúa Jesu, ta đang định làm gì với em thế?”

Cô biết rõ anh đang làm gì. Cứ theo cô biết thì anh có thể làm điều này

suốt đêm. “Ngài đang giao phối với em.” Cô cố gắng kéo đầu anh xuống lại
với mình.

Trước khi cô có thể hôn anh, anh nói, “Thậm chí ta còn chưa biết tên

em.”

“Teleri.”
Anh lùi lại khỏi cô và đưa tay lên tóc. “Đó là cách ta trả ơn cứu mạng

cho em sao?”

Cô nghĩ đó là một phần thưởng có giá. Tốt hơn bất cứ thứ gì cô có thể

nghĩ ra. Nhưng dường như anh có vẻ giận. Cô chẳng hiểu vì sao.

Anh nhìn ra phía bóng tối trên kia và nói thầm, “Ta là cái gì chứ?”
“Tuyệt vời,” cô trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.