HOÀNG ĐẾ CÀNG MUỐN CƯNG CHIỀU NÀNG - Trang 305

Thái hoàng thái hậu nghe xong liền nói: "Bệ hạ đi đi, Xu nhi ở chỗ

này với ta."

Hoàng thượng gật đầu đứng dậy đi ra ngoài đình.

Thái hoàng thái hậu quay đầu nói với Tiết Tĩnh Xu: "Nếu là ở dân gian

thì tân nương tử đến hành lễ, ta phải chuẩn bị một phần lễ vật. Mặc dù
hoàng gia không có quy củ này nhưng ta vẫn tặng cho con. A Xảo, đem cái
hộp kia đến đây cho ta."

Chiếc hộp được làm bằng gỗ đàn hương, đây là lần thứ hai Tiết Tĩnh

Xu nhìn thấy, lần thứ nhất là mùng một đầu năm thái hoàng thái hậu cho
nàng một đôi quả tử.

Lúc này lão nhân gia lấy ra một chiếc trâm bạch ngọc phượng hoàng

vô cùng quý giá, người cầm trong tay khẽ vuốt ve: "Cuộc đời ta, từ một phi
tần bình thường được lên làm quý phi, về sau trực tiếp làm hoàng thái hậu,
bây giờ là thái hoàng thái hậu. Tính ra chưa một ngày được làm hoàng hậu.
Chiếc trâm này là phần thưởng năm đó Vĩnh Chiêu đế hứa hẹn phong ta
làm hậu nhưng chiếu thư còn chưa kịp hạ thì hắn đã... Giờ ta giao nó cho
con, Xu nhi, con phải nhớ, biết quý trọng người trước mắt, đừng để đến lúc
già rồi mới hối hận."

Đây quả thực là một lễ vật trân quý, Tiết Tĩnh Xu trịnh trọng nhận lấy:

"Tổ mẫu yên tâm con đã nhớ kỹ."

Thái hoàng thái hậu gật đầu rồi lại khẽ thở dài: "Con là đứa bé ngoan,

hoàng thượng cũng là đứa trẻ tốt, con đừng thấy hắn ngày thường kiệm lời,
thực tế chỉ cần con đặt hắn trong mắt thì hắn cũng sẽ để con trong lòng. Nó
như một nắm tuyết giữa mùa đông, lạnh giá như băng, không có tình người
nhưng chỉ cần con tốn chút lòng dạ, cẩn thận chở che thì hắn sẽ giống như
tuyết, tan chảy rất nhanh, cuối cùng còn dư lại tấm chân tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.