HOÀNG ĐẾ CÀNG MUỐN CƯNG CHIỀU NÀNG - Trang 55

Chu lão thái quân liếc nhìn Vân Hương được khen ngợi lại nói: "Nếu

đã trở về thì cứ yên tâm mà ở, đừng khách khí. Ta lớn tuổi, người cũng hồ
đồ rồi, ngày nào cũng như ngày nào, chẳng có mấy ngày được sống tốt,
mặc sức lừa gạt ta. Con ở bên ngoài sống gian khổ, bị người dưới cắt xén,
vậy mà bà nội cũng không biết, khiến con vô cớ phải chịu rất nhiều oan ức,
là lỗi của ta!"

Bà nói xong liền lau nước mắt.

Đại phu nhân Vương thị vội nói: "Lão thái thái, không phải lỗi của

ngài. Tất cả đều là lỗi của con dâu, là do con ngu dốt không quản nổi để hạ
nhân lừa bịp nhiều năm như thế, hại Tam cô nương phải sống cực khổ, thật
xin lỗi đệ muội."

Hai người đau thương buồn bã lau nước mắt. Mọi người vội vàng

khuyên giải rồi đưa khăn sang, cũng có người khóc theo, cả căn phòng trở
nên vô cùng ầm ĩ náo loạn.

Vất vả lắm mọi chuyện mới ổn lại vì thế Tiết Tĩnh Xu lên tiếng:

"Những năm nay cháu sống rất tốt, xin bà nội và bá nương bớt buồn."

"Ôi chao!" Chu lão thái quân thở dài, "Con là đứa cháu tốt, biết giữ

thể diện cho gia tộc. Thế nhưng những người hầu trong phủ lại to gan lớn
mật dám lừa chủ tử, thế thì không thể tha cho bọn nó được. Con dâu, ngươi
xem thế nào rồi làm đi, phải cho cháu gái của ngươi một công đạo đấy."

Vương thị hiểu chẳng qua lão thái thái mượn lí do này phát tác lên

người bà. Nếu là lúc trước con gái bà còn đang có quyền thế thì chỉ cần ứng
phó qua loa một hai câu là được nhưng dưới tình hình bất lợi thế này, bà
không thể không nghiến răng đồng ý sau đó cười lớn nói: "Đúng, chốc nữa
trở về ta sẽ lôi cái loại không bằng heo chó kia ra khỏi phủ để Tam cô
nương hả giận."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.