3
CHƯƠNG 1
THƯỢNG CỔ THIÊN CHÂN LUẬN
(1)
KINH VĂN ________________________________________________________________________
HOÀNG ðẾ
(2)
hỏi Thiên Sư
(3)
rằng :
- Trẩm nghe người ñời Thượng cổ ñều sống tới linh 100 tuổi mà sức khỏe không kém sút; ðến người ñời nay tuổi
mới 50 mà sức khỏe ñã kém sút. ðó là vì thời thế khác chăng ? Hay là lỗi tại người chăng ?
Kỳ Bá thưa rằng :
- Về ñời Thượng Cổ, những người biết ðẠO
(4)
bắt chước ở Âm Dương, ñiều hòa với thuật số
(5)
uống ăn có mực,
khởi cư có thường, không làm quá sức, cho nên giữ gìn ñược hình hài và tinh thần, sống trọn số trời, linh 100 tuổi
mới thác
(6)
.
Người ñời nay thì không thế : lấy rượu thay làm nước uống, lấy càn bậy làm sự thường; ñương lúc say lại nhập
phòng
(7)
, do lòng dục làm kiệt mất tinh, hao tán mất khí chân nguyên, không biết gìn giữ cẩn thận,không biết ñiều
dưỡng tinh thần, chỉ cốt cho ñược khoái tâm
(8)
, làm trái ngược cái thú của sự dưỡng sinh, khởi cư không có ñiều
ñộ … cho nên mới ñộ nửa trăm tuổi ñã rất là suy yếu.
Bậc Thánh nhân ñời Thượng cổ ñã răn dạy người dưới biết xa lánh hư tà tặc phong
(9)
, trong lòng ñiềm ñạm hư
vô
(10)
; Chân khí thuận theo, tinh thần bền vững, bịnh do ñâu mà sinh ra ñược, vì vậy nên chí nhàn mà ít dục, tâm
yên mà không sợ, hình mệt mà không quá, chân khí ñều hòa, mọi sự ñều ñược thỏa mãn, mãn nguyện
(11)
.
Ăn ñã ñủ ăn, mặc lại ñủ mặc ; phong tục vui vẻ, trên dưới êm hòa, không hề ganh tỵ … Nên dân thời kỳ ñó gọi
là PHÁC
(12)
.
Do ñó những ñiều dâm tà không thể làm bận lòng họ ; những ñiều ham muốn không thể làm mõi mắt họ. Kẻ
ngu người khôn, người hay kẻ kém, không phải sợ ñến ngoại vật, nên mới hợp với ðạo…. Vì thế, nên mới có thể
sống linh 100 tuổi mà sức khỏe vẩn không kém sút … ðó là bởi “ðỨC TOÀN” vậy
(13)
.
CHÚ GIẢI :________________________________________________________________________________
(1)_ Những tên thiên ở ñây phần nhiều trích một vài chữ trong bài ñể ñặt. Bốn thiên ở ñầu bộ này ñều ñặt bàn về phương pháp
ñiều dưỡng “TINH, THẦN, KHÍ, HUYẾT”…..
(2)_ Theo Sữ ký : Hoàng ðế họ Công Tôn, tên là Hiên Viên, là con vua nước Hữu Hùng, nối vua Thần Nông, lên làm vua, trị
thiên hạ; ñóng ñô ở gò Hiên Viên, vượng về Thổ-ñức, nên gọi là HOÀNG ðẾ.
(3)_ danh từ tôn xưng Kỳ-Bá.
(4)_ ðẠO tức là cái phương pháp ñiều dưỡng tinh thần khí huyết.
(5)_ Thuật số : tức là cái phương pháp bắt chước ở Âm Dương. Âm Dương là cái gốc của vạn vật, thuận với nó thời sống, trái
với nó thời chết. Cho nên cần phải ñiều hòa mà thuận theo nó.
(6)_ Khởi cư có thường : thời nuôi ñược THẦN, không làm quá sức thời nuôi ñược TINH – Thần với Tinh ñầy ñủ lo gì không
sống lâu.
(7)_ Rượu làm hại TỲ; Tỳ khí bị thương thời không tiêu hóa ñược thức ăn, sinh khí vì ñó mà bị thương ; làm càn bậy thời
thương THẦN ; say rượu nhập phòng thời thương TINH. Như thế làm gì mà không chóng chết.
(8)_ Tâm chứa THẦN, khoái tâm thời Thần bị thương.
(9)_ Hư tà tức khí ñộc, Tặc phong tức là gió ñộc.
(10)_ Lão Tử nói : “
Trong xem Tâm mình, tâm không có gì là tâm ; ngoài xem hình mình, hình không có gì là hình ; xa xem
muôn vật, vật không có gì là vật …. Ba ñiều ñó ñã hiểu thấu, thời chỉ còn thấy có KHÔNG. Rồi xem KHÔNG cũng không,
không không còn không. Cái Không ñã VÔ, Vô vô cũng vô ; vô vô ñã vô, trong trẽo thường lặng. lặng không còn lặng, DỤC
sinh sao ñược ; Dục ñã không sinh, tức là “CHÂN TĨNH” . Chân thường ứng với vật, chân thường hợp với TÍNH, thường ứng
thường tĩnh, sẽ ñược thường thanh tĩnh….”
ðoạn nói của Lão Tử trên ñây thật là một phương pháp xem “KHÔNG” rất hay.
ðem mà giải thích bốn chữ “ ðIỀM ðẠM HƯ VÔ” trên này cũng rất ñúng.
(11)_ Vì ñiềm ñạm hư vô nên mới chí nhàn mà ít dục, vì tinh thần bền vững nên mới Tâm yên mà không sợ ; Dân khắp bốn
phương ñều ñược an cư lạc nghiệp, nên mới mãn nguyện.
(12)_ Dân chúng ñã biết vâng theo lời dạy của người trên, nên mọi sự ñều cứ tới “mực” ñủ thời thôi không hề ham muốn sa
hoa, cho nên phong tục mới ñược vui vẻ ; không còn sự ngờ vực, ghen ghét. Do ñó , người trên không hiếp kẻ dưới, kẻ
dưới không ghen ghét người trên ; không còn ai làm ñiều gì quá cái phạm vi ñịa vị của mình. Dân như thế ñã thuộc vào
hạng thành thực và chất phát – Nghĩa chữ “PHÁC” có vẻ như quê mùa mà thành thật, khác với tiếng “quê mùa” mà ta
thường dùng.
(13)- ðỨC tức là “MINH ðỨC” của Trời phú cho, “TOÀN” tức là không ñể vật dục nó làm hại tới – Trang Tử nói : “
Người giữ
ðẠO thời ðỨC TOÀN, ðức toàn thời Hình toàn, Hình toàn tức là hợp với ðạo của Thánh nhân vậy”.
Từ ñoạn này trở lên ông Kỳ Bá ñã giải ñược, trả lời Hoàng ðế ñược ñầy ñủ về cái cớ người xưa sống lâu.