HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 282

HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG

Nguyễn Thu Hiền

www.dtv-ebook.com

Chương 11

Phú Yên một vùng thung lũng rộng lớn, nằm giữa hai đoạn đường

đèo: Cù Mông và đèo Cả. Ba bên núi rừng trùng điệp bao quanh, tiết giáp
lên miền cao nguyên trang trải. Nhiều chi lưu gom góp cho con sông Đà có
một lượng nước vô cùng vô tận. Nước mang phù sa bồi đắp, tưới mát
quanh năm cho cả một cánh đồng rộng mênh mông bát ngát. Đất đai màu
mỡ, ruộng vườn phì nhiêu liền một dải như thảm lụa xanh cả khoảng trời
riêng biệt. Phía đông, bờ biển nối liền hàng trăm dặm dài là cửa ngõ thông
thương, giao lưu trong và ngoài nước. Thuyền bè tấp nập đi về trên bến
sông, trao đổi hàng hóa giữa hai miền xuôi ngược. Nông- thương- thủy-
lâm đều phát triển, đời sống nhân dân lao động dễ bề tháo gỡ khó khăn.

Trấn thủ một cơ ngơi như thế, Phước Hiệp chẳng thể không cầu toàn,

để được giàu sang sung sướng suốt đời, nhưng thực tế lại khác. Nghe anh
em Huệ- Nhạc tụ binh, xây dựng căn cứ trên miền Tây Sơn thượng, ở dưới
chân đồi Nam Sơn lĩnh, trấn thủ hồi hộp lo sợ theo dõi từng giây từng giờ,
quy hợp tướng sĩ quây xung quanh canh phòng nghiêm nhặt, quyết bảo vệ
cơ ngơi của mình. Khi nghe Tây Sơn mở rộng căn cứ xuống Quy Nhơn,
tiến ra Hòa Nghĩa, thì tư tưởng cố thủ bị lung lay theo ý nghĩ: Nếu Tây Sơn
bứt gốc kinh thành chúa Nguyễn, thì nơi thung lủng này chỉ có thể tấm
trong bể máu. Trấn thủ hoang mang dao động, phân công theo dõi sát sao
tình hình quân địch, chuẩn bị sẵn sàng, hễ có động thì chuồn ra biển vọt
vào Nam.

Đột nhiên, tin từ Gia Định bay ra cho biết: ở Đàng Ngoài quân Trịnh

đã đánh chiếm Phú Xuân, chúa tôi nhà Nguyễn vượt biển tẩu vào Nam.
Quân Trịnh thừa thắng đang tấn công vào Quảng Nam. Lợi dụng tình thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.