HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 280

Thoáng chút giành giật tình yêu trong công tác thượngkhẩn, thì nỗi

hoang mang lo sợ cho cuộc chiến quá khốc liệt đang giăng bày ra phía
trước, nàng thầm nghĩ: mai đây một trong hai chúng ta nếu có mệnh hệ gì,
thì còn vô vọng nào hơn? Và hai hàng nước mắt lại cuộn trào theo tiếng
lòng vội vã, muốn hiến dâng tất cả cho tình yêu trong lúc này. Nhưng con
người dồi dào tình cảm mà không kém phần lý trí ấy, dù ở lĩnh vực nào ý
thức làm chủ bản năng vẫn vượt trội, đẩy lùi đam mê riêng lẻ lắng sâu vào
tiềm thức, chàng trấn an:

-Hãy cững vàng lên em nhé! Hãy tin rằng, điều tốt lành sẽ đến với tình

yêu của chúng mình. Đúng không nào, cười lên đi cô em yêu quý của tôi!

Họ cùng cười vui vẻ, xóa tan bao ý nghĩ viễn vông. Nàng duyên dáng

cầm tay chàng đứng lên, thì tác phong võ biền liền trả lại cho một nữ chúa
kiếm hiệp. Và như được tiếp thêm đôi cánh của tình yêu, nhấc người theo
mỗi bước đi trở nên linh hoạt, dõng dạt, lệnh cho tổng tướng Hòa Xá tập
hợp binh sĩ đứng thành những hàng dọc. Nữ chúa bước lên trên bậc cao,
sang sảng vang lên lời chiêu dụ:

“Hỡi ba quân tướng sĩ! (Chờ bên dưới đồng thanh đáp dạ, Bà nói tiếp):

Chiêm Thành ta là một dân tộc tiêu biểu trong cộng đồng dân tộc người
Việt Nam, thì chẳng thể không chung xây đất nước, bảo vệ sơn hà? Điều đó
đã có Thánh chỉ từ Chế Tiên Vương lưu hậu. Tiên thời, Người đã từng
mang quân ra Bắc vào Nam, di dân đi khắp nước cũng chỉ nhằm thực hiện
ước mơ ấy!

Gần đây, đất nước chia năm xẻ bảy, đại đồng dân tộc lâm vào cảnh

nhồi da xáo thịt, cũng bởi anh em một nhà mà tranh giành quyền vị lẫn
nhau. Nếu giặc ngoài thừa cơ hội nhảy vào xâm lược, tránh sao khỏi cảnh
nước mất nhà tan, vì cha chung không ai buồn muốn khóc. Đó là điều hữu
nghiệm xưa nay!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.