HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 133

người. Trong lòng thầm thán phục tài giao lưu của bạn, mà sự vụng về vẫn
cứ lướng vướng khó bề giòn giã, nàng hỏi nói đôi điều rồi xin phép đi tham
quan khu vực. Nhìn đôi chân nhanh nhẹn thoáng chút đã khuất dạng sau
rừng cây, Lam Kiều nhỏ giọng mơ hồ: lấy gì để đảm bảo một niềm tin là
anh chỉ yêu có mỗi em thôi? Trong khi đó, nàng Nhã Xuân xinh đẹp luôn
cận kề bên cạnh và nhiều cô bạn đồng môn khác hẳn còn duyên dáng hơn,
nàng bộc phát thành lời:

-Nếu đó là lí do phải xa anh, thì em cũng từ bỏ tất cả…

Huệ giật thột và cũng vừa chợt hiểu, đặt dồn dập những câu hỏi cắt

ngang lời nàng, hóa giải nỗi lo ấy ngay:

-Gì cơ? Từ bỏ danh phận sẵn có của mình để phiêu bạt cùng anh ư?

Nếu thế, ai sẽ cộng sự tích cực cho anh khi đánh vào dinh thự của Tống
Phước Hiệp? Ta đã hứa với nhau là sẽ hoàn thành hai mục đích: tình yêu và
lý tưởng cùng song hành, nhưng sao đột nhiên lại hoang mang đến thế? Đã
là người cùng chung chí hướng thì phải yêu thương đùm bọc lẫn nhau, đó
là một lẽ. Còn tình anh đã dành cho em không gì có thể thay thế được! Anh
sẽ lấy tấm thân trọng đại này làm niềm tin có được không hả?

Thoáng bối rối vì đã làm phật ý anh, nàng cảm thấy mình không xứng

đáng với cái cương vị của một bà hoàng, vội vàng xin lỗi. Trông khiêm tốn
nhu mì đáng yêu làm sao, anh cầm tay cười huề, kéo nhau chạy ra cổng tiếp
hai vị khách đường xa lưng túi chỉnh tề, có lẽ tụ nghĩa luôn chăng? Chàng
tiếp tân mừng rỡ chào hỏi giòn giã:

-Xin giới thiệu với cô tiếp tân, chư vị có tên là Vũ Đình Tú và Nguyễn

Thung.

Họ cùng chào nhau. Khách tập trung vào hai cô cậu tiếp tân có đeo

bản tên trên ngực là Nguyễn Huệ và Lam Kiều, trông rất đẹp đôi, lịch thiệp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.