HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 168

HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG

Nguyễn Thu Hiền

www.dtv-ebook.com

Chương 7

Từ dạo đốt trường Cao Sơn, dù làm bất cứ việc gì ở đâu, trấn thủ Khắc

Tuyên cũng để mắt, để tai nghe ngóng và chuẩn bị tư tưởng sằn sàng ứng
phó. Nhưng thầy trò trường ấy không thưa kiện, mà cũng chẳng có ý thức
phục hồi lại học đường, ai lo phần nấy âm thầm chia xa. Hẳn là họ cũng ớn
ta rồi, Tuyên khoái trá nhủ thầm trong bụng: gặp ai cơ chứ, ông anh này,
dẫu tụi bay có học cho mòn mỏi mà không vào bờ tới bến thì cũng phí cả
một thời son trẻ. Cùng với sự sôi động ở trong óc, y ra sức củng cố uy danh
của mình sao cho ngày càng nổi cộm thêm lên.

Gần đây nghe lớp trưởng Hồ Thơm chán đời, rủ rê bè bạn từ bỏ quê

hương theo anh lên miền sơn cước lẩn trốn trong rừng sâu và đã trở thành
những tên đầu đảng lục lâm vô cùng lợi hại. Tuyên hậm hực tức bực nghĩ là
phải khử trừ ngay, không để chúng có thời gian ổn định thành cơ ngơi lâu
dài và vững chải sẽ xảy ra lắm chuyện khó lường về sau. Càng nghĩ, càng
điên tiết ở trong lòmg, muốn vượt dòng nước ngược tìm lên thượng nguồn,
túm cổ trói gô đem về, phanh thây chúng ra giữa công đường thì mới hả dạ
và cũng để làm gương cho thiên hạ.

Suy nghĩ cuối cùng, không ngoài mục đích là phải nhổ cho bằng được

cây gai nhọn ở trước mắt, nhưng ứng dụng vào thực tế đâu phải là chuyện
dễ. Bởi bọn họ là dân rừng núi, đường đi nước bước đã thuộc thạo, năm ba
vạn quân của ta đưa lên đấy có khác chi mèo đuổi chuột, giỏi lắm cũng chỉ
vồ được vài chú nhắt, chứ khó bề thực hiện ước mơ tảo trừ tên đầu đảng lục
lâm. Tuyên nảy ra ý nghĩ, phải nâng chúng lên thành đoàn quân phiến loạn
có tầm cỡ lớn và vô cùng lợi hại, chiếm núi rừng cao nguyên, âm mưu phản
nghịch triều đình thi Quốc phó sẽ quan tâm tăng viện binh hùng. Kết hợp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.