HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 180

quan lại địa phương kết tội là đầu đảng của một toán lục lâm, cáo thị truy
bắt khắp nơi nên phải mai danh ẩn tích ở nơi này.

Thì ra là thế! Huệ cười vang, cầm tay người anh hùng giàu lòng nghĩa

hiệp, giới thiệu tên tuổi của mình cùng Quang Diệu đã lập nhiều công đầu
đối với Sơn trại cho Võ Dũng nghe, rồi chiêu dụ:

-Giang sơn gấm vóc này là của muôn dân, bọn quan lại cậy quyền ỷ

thế làm điều xằng bậy, một ngày nào đó cũng sẽ đổ nát và diệt vong! Ta là
những người anh hùng có khả năng vô tận, không trục xuất chúng thì còn
đợi đến bao giờ? (Tay siết chặt tay người anh hùng muôn phương, Huệ nói
tiếp): Mời Võ Dũng, ta cùng về Sơn trại đồng tâm hiệp lực cứu khốn phò
nguy cho đất nước muôn dân, chứ không thể bỏ phí cả một thời trai trẻ?

Như diều gặp gió, Dũng reo vang lời “Nhất trí!”. Mỗi tay cặp qua cổ

một người, cả ba cùng đứng lên quyện chặt vào nhau, chàng tân binh cũng
hội nhập, tạo thành một khối vững chắc. Phút chốc, họ buông ra và cùng
đưa nhau vươn lên đỉnh đèo, nhưng trong lòng Võ Dũng vẫn hướng về đàn
em, nghĩ cách đưa chúng cùng theo mình.

***

Suốt thời gian dài lăn lộn trong phong trào quần chúng giữa hai miền

xuôi ngược, các thủ lĩnh Tây Sơn đã xác định: Khắc Tuyên mất niềm tin và
hy vọng tiêu diệt quân Tây Sơn từ trong trứng nước và cả khi vừa hình
thành, thì chỉ có nằm co giữ tổ. Và đó cũng là cơ sở thúc giục nỗi khát khao
mong chờ ở trong lòng mọi người về triều đình Nguyễn đang suy thoái đến
tột cùng, cần phải đổi thay. Hiểu được lòng dân là ý trời thì không thể chần
chừ thêm nữa, thủ lĩnh Tây Sơn liền họp ban chỉ huy bàn bạc và quyết định
lên kế hoạch xây dựng căn cứ, công khai khẳng định cho toàn dân biết: Một
thời đại mới bắt đầu khởi xướng từ đây. Cơ ngơi ổn định, tướng lĩnh ba
quân ban ngành cụ thể, vừa học vừa làm theo một chỉnh thể thống nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.