HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 185

chuyện ly hương, nhưng cùng cục lắm cũng đánh liều rủ nhau dắt díu trốn
lên đây nhờ anh em Tây Sơn giúp đỡ!

Nghe trình bày vô cùng xúc động, cộng với sự nhiệt tình hướng dẫn

của anh Hai, Nguyễn Lữ trấn an:

-Bà con mình cứ yên tâm! Đã lên đây rồi, lúc đầu gặp khó khăn gì thi

anh em Tây Sơn đùm bọc che chở. Còn lâu dài, nếu chịu khó làm ăn thì đất
này cũng sẽ ưu đãi chứ lo!

Dứt lời, anh khẩn trương đưa bà con đến một vùng đất tương đối bằng

phẳng cho họ tham quan và hứa sẽ điều động nghĩa quân phụ giúp mỗi gia
đình vài ngày công. Định hướng cho họ phân vùng dựng lên những cái chòi
lá rải rác núp trong những lùm cây cỏ dại, rồi khai hoang gieo lúa, trỉa bắp,
trồng khoi sắn bầu bí, chăn nuôi heo bò gà vịt…Bước đầu đã hình thành
bản làng, sinh hoạt chan hòa vui vẻ, con người hòa lẫn với tự nhiên thơ
mộng miết cũng trở thành quen thuộc.

Người ở trước tự tổ chức giúp đỡ hướng dẫn người đến sau có cái ăn

chỗ ở ban đầu. Đần quen, họ tự thân vận động lập vườn, làm nhà ở trồng
trọt chăn nuôi sinh sống. Tiêng tăm đồn đại, người dân không chịu nổi sự
hà khắc của quan lại địa phương, trốn lên cổng Trời lập nghiệp ngày càng
đông.

Thư giãn, anh em Huệ- Nhạc lại đến bản làng người Kinh thăm hỏi

sức khỏe từng gia đình, hướng dẫn họ cách làm ăn, tích luỹ lương thực gạo
muối. Trước hết phải có cái ăn, rồi mới suy nghĩ đến chuyện khác. Tiếp
theo là phải mở rộng giao thương giữa các dân tộc anh em tây nguyên với
đồng bằng, trao đổi hàng hóa giữa hai miền xuôi ngược sẽ giảm bớt phần
khó khăn.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.