HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 224

Nét buồn lại trở nên riu riu theo mái đầu khẽ lắc:

-Chỉ nói quan tâm, mà không được lo toan chu đáo từ thực tế để lấy lại

quân bình cho người mình yêu, thì đâu phải là diễm phúc?

Chàng sôi nổi trấn an:

-Biết rồi, nhưng điều kiện không cho phép thì cũng đành chịu vậy!

Đến địa bàn hoạt động mới, công tác vô cùng khẩn cấp không lúc nào
ngưng vận hành căng thẳng cả đầu óc, chưa lúc nào anh có được giấc ngủ
ngon. Đây mới chỉ là bước mở đầu con đường trường chinh dài đăng
đẳng…

Giọng chàng thụt dần chỉ còn trong tư duy: mong sao sự nghiệp chung

nhanh chóng hoàn thành, thì hai dân tộc Kinh- Chàm mới có được một
ngày vui bất tận! Lam Kiều đang chăm chú ghi nhận lời con tim chân thành
mà không còn nghe nữa, mắt tìm sâu vào cửa sổ tâm hồn lòng muốn biết,
liền phá vỡ bầu không khí đang lắng động sôi nổi hỏi:

-Anh đang tư duy gì vậy hả?

Chàng giật thột theo lời thành thật:

-Hẳn là không khác với điều em đã nghĩ! Hãy cố gắng vượt qua tất cả

để chờ nhau em nhé!

Nàng sung sướng khó bề từ tốn, lăn tròn trong vòng tay của chàng…

Những vũ khúc Chăm-pa tập nhau trong rừng vắng, liền tái hiện trong chớp
nhoáng và đã chuyển vào thực tế từ lúc nào không hay. Hòa theo tiếng cười
giòn vang là yêu cầu nghệ thuật: “Này nhé, anh bước chân trái thì em bước
chân phải; ngược lại, anh bước chân phải thì em bước chân trái; cứ như thế,
bước đi sẽ nhịp nhàng hòa điệu theo điệp khúc luân phiên. Rồi anh thẳng
đôi tay lên cao cung lại làm ngôi đền vững chải, cho đôi tay em bíu lấy và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.