HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 393

HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG

Nguyễn Thu Hiền

www.dtv-ebook.com

Chương 15

Trở lại chỉ huy sở, nét mặt của tướng quân cứ dầu dầu gợi nhớ: Hòa

với bầu nhiệt huyết thống nhất đất nước là lời hiệu triệu vang theo từng đợt
hành quân thần tốc, tiến công dồn dập về tới đích, tưởng như đã trút bỏ cái
vỏ của xác phàm, để được bay lên chín tầng mây chiêm ngưỡng chị Hằng
và cùng lãng du cho thõa thích, nhưng thực tế thì sao? Có lẽ, kiếp sinh ra ở
trên đời này là để làm con ngựa thồ chuyển tải vật dụng, hết chặng đường
này đến chặng đường khác. Hết chiến tranh đến hòa bình, mỗi giai đoạn
lịch sử đều có yêu cầu riêng, người hiểu biết có tránh nhiệm đối với quốc
dân, thì không thể thờ ơ trước bất cứ lĩnh vực nào.

Tầm nhìn xa lại phóng theo bước chân dạo quanh khắp trong thành

ngoài phủ và đã thấy cả một khối xô bồ hỗn độn. Giờ phải làm sao cho trên
dưới rạch ròi, trong ngoài nề nếp chẳng thể một ai làm được, mà phải cần
cả khối hiểu biết của những người tiên phong. Trong khi nhà vua tuổi cao
sức yếu, thì ai sẽ đạo diễn dàn nhạc này hợp xướng? Để cho công sức của
mình và bao người khác không là công dã tràng mà ngẩn ngơ buồn…

Về Thăng Long Hữu Chỉnh thuộc thạo, thường cận kề bên Nguyễn

Huệ tham mưu hết chuyện này, sang chuyện khác và tâm lý để hiểu, rồi
đoán mò: Chúa Trịnh lộng hành ở Bắc hà đã lâu, không ai trị nổi. Nay
Nguyễn Huệ ra quân liên tục chỉ một con trăng đã đập tan, làm thay đổi
hoàn toàn trận tự xã hội. Bây giờ, mỗi tấc đất, mỗi người dân không thuộc
về Nguyễn Huệ thì còn ai nữa. Một tướng tài như thế muốn xưng vương,
xưng tướng gì chả được. Nhưng lời anh hùng không dễ đổi thay, chứ cái
chức Nguyên soái Uy quốc công tuy cao nhất ở trong triều, cũng đâu có
hơn gì Long nhượng Tướng quân mà làm vui lòng người trên chiến trận trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.