HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 395

-Đó là nàng Công chúa kiều diễm kiêu sa nhất, thưa bệ hạ!

Đúng ý, Nhà vua gật đầu đáp:

-Ư! Đó là nàng út, Lê Ngọc Hân, con của Hoàng hậu Chiêu Nghi…

Nhà vua lắng giọng âm thầm trong tư duy: nó là một đứa con gái tài

sắc lưỡng toàn, tinh thông cầm kỳ thi họa, được vua cha yêu thương hết
mực và thường tự nhủ rằng: Con nhỏ này mai đây phải gả vào hàng vương
phi và sẽ là mẫu nhi thiên hạ, chứ không thể để lọt vào hàng phò mã tầm
thường. Giờ nếu được người anh hùng Nguyễn Huệ yêu chiều, thì Ngọc
Hân chẳng phải là thuyền quyên mẫu mực ư? Cắt dòng tư duy, vua Hiến
Tông quyết định:

-Trẫm sẽ dạy con phải biết phục tùng đấng trượng phu say mê nghiệp

cả, còn khanh hãy liệu mà chu toàn đôi bên!

Hữu Chỉnh phụng chỉ và được mời vào hậu cung, vấn chuyện cùng

công chúa Ngọc Hân.

*

Tại sở chỉ huy, Nguyễn Huệ vẫn thường ngồi đó để cho tư duy mình tự

do hoạt động, tìm giải pháp làm thế nào cho quốc thái dân yên. Bỗng một
tên lính chạy xồ tới quỳ xuống trước mặt, dập đầu chịu tội: “Nô tài đáng
chết!”. Nguyễn Huệ tròn con mắt nhìn tên tin cẩn, nhớ lúc nhận lệnh xuất
chinh. Không chờ phu nhân sinh xong mới đánh Phú Xuân, nên đã cắt bề
tôi tin cẩn nhất ở lại Quy gia trang, thay mình chu toàn mọi chuyện trong
gia đình. Tính đến nay vừa tròn ba tháng, mà đã có điều bất trắc xảy ra ư?
Huệ nóng vội gọi hỏi:

-Thị vệ, có điều chi bẩm báo?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.