HOÀNG ĐÌNH - Trang 1410

HOÀNG ĐÌNH

Thân Vẫn Chỉ Tiêm

www.dtv-ebook.com

Quyển 1

Chương 166: Khi Rạng Đông Lấp Ló Giữa Những Áng Mây

oOo

Đến khi chân trời ló lên ánh nắng ban mai xen lẫn giữa những áng mây,

thì sóng sông đã đến ngay bên dưới chân Côn Lôn.

Côn Lôn cao vút trong mây, cho dù là người tu hành nhìn qua, trong lòng

cũng sẽ nảy sinh ra một loại ý nghĩ cao không thể với tới được. Người tu
hành lại càng mẫn cảm đối với lực lượng trong trời đất, bọn họ cảm giác
núi Côn Lôn không thể với tới, vậy tức là thật sự rất khó mà với tới. Cho dù
bọn họ có pháp thuật được người phàm xưng tụng là phép tiên, thì cũng
không thể trèo lên được.

Đây là lần thứ hai Trần Cảnh đối mặt với Côn Lôn. Khác với lần trước

cùng Giao Long Vương xông lên Côn Lôn, lần này trong mắt hắn, Côn Lôn
trải kín chữ bùa. Những chữ bùa này không giống như được người có đại
pháp lực bố trí, mà như trong năm tháng dài dằng dặc được tự nhiên hình
thành.

Trần Cảnh ngửa đầu, chỉ cảm thấy núi này như nối liền với trời đất, trấn

áp linh khí vạn dặm. Còn Kinh Hà chẳng qua là một dòng linh khí tràn ra từ
trong núi, hình thành nên con sông. Trong lòng hắn cũng sinh ra cái cảm
giác Côn Lôn cao đến không với tới nổi, thậm chí cảm giác này còn sâu
đậm hơn nữa. Rốt cuộc hắn cũng hiểu được năm đó Giao Long Vương có
thể nghênh đón sấm sét từ trên trời, lao lên Côn Lôn, nhảy vào trong núi là
một sự kiện to lớn đến nhường nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.