HOÀNG ĐÌNH - Trang 1008

bây giờ gã còn chưa thể hoàn toàn nắm giữ song kiếm, chỉ có thể sử dụng
từng kiếm một. Lần này ra song kiếm cũng là bị bất đắc dĩ, gã cho rằng có
thể dùng song kiếm để nhanh chóng phá thần miếu, phá tượng thần, nhưng
sự thật là gã đã đánh giá mình quá cao. Ở nháy mắt này, gã chợt nhớ lại lời
Ly Trần từng nói: "Kiếm bảy phần, người ba phần". Lúc ấy, gã căn bản
không để trong lòng, hiện tại mới phát hiện, hóa ra chỉ có tuyệt thế linh bảo
cũng vô dụng, uy lực của linh bảo không phải là người nào cũng có thể
khống chế, ba phần người làm sao có thể nắm giữ bảy phần kiếm chứ?!

Những suy nghĩ này đều diễn ra trong chớp mắt, song kiếm trong tay

điên cuồng hấp thu pháp lực trong cơ thể gã, hào quang xanh tím đan vào
cùng một chỗ, làm cho người ta sinh ra cảm giác tim đập nhanh, giống như
đây không phải là hai thanh kiếm, mà là hai con hung thú.

Biển lửa bao trùm lấy gã, nhưng Trường Mi lại không hề cảm thấy nóng,

mà chỉ cảm nhận được áp lực nặng nề, tựa như có trọng lực ngàn cân của
trái đất đè lên cơ thể. Gã biết đây là Hà Bá dẫn động linh lực muốn diệt trừ
gã. Đối với gã, bất kể pháp thuật hay pháp bảo gì cũng đều phải xám xịt vô
lực trước song kiếm của gã. Nhưng nhược điểm chí mạng của gã là pháp
lực không đủ, càng kém cực xa so với Trần Cảnh có thể sử dụng linh lực
Kinh Hà. Huống chi lúc này gã đang ở trong thần miếu, chẳng những
không thể câu thông linh lực trời đất, còn phải tiêu hao linh lực của bản
thân để ngăn cản áp lực vô cùng vô tận này.

Áp lực nặng nề như núi, không phải tới từ một phía, mà là tới từ bốn

phương tám hướng, như sóng sông, không hề có quy luật, từng đợt từng
đợt, vô cùng vô tận.

Tay gã vẫn cầm song kiếm tiến tới, chỉ là gã đi cực kỳ chậm chạp, bước

chân cũng rất ngắn, trông rất vất vả, như đang đi dưới lòng đất, phải dựa
vào kiếm trong tay để đào ra một lối đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.