HOÀNG ĐÌNH - Trang 1050

Lý Anh Ninh cao hứng thầm nghĩ. Nó nhớ lại luồng sáng trắng vừa rồi,

nhớ lại chuyện Hà Bá gia chém yêu mà nó được nghe kể khi còn nhỏ, nghĩ
thầm nhất định ánh sáng kia chính là thanh kiếm năm đó chém rắn tinh ở
trên mặt sông Tú Xuân loan.

Lâu nay, cả trong mơ, nó cũng muốn biết một chút về pháp thuật của

Trần Cảnh, cho tới hôm nay được nhìn trực tiếp, tuy rằng không quá rõ
ràng, nhưng nó vẫn cảm nhận được sát khí lạnh thấu xương từ ánh kiếm
chói mắt kia.

Nó vội vàng chạy theo Trần Cảnh, mới tới gần, dưới chân đã xuất hiện

mây, rồi nó và Trần Cảnh cùng bay lên không. Tuy nó không cảm giác
được rõ ràng, nhưng thật sự nó đã bay lên. Nó cúi đầu nhìn lại, toàn bộ trấn
Quân Lĩnh đã ở dưới chân rồi.

Chỉ thấy Trần Cảnh chỉ tay về hư không, một luồng sáng trắng như dải

lụa bay vọt ra, uốn lượn trong hư không, để lại ở nơi nó bay qua những vệt
sáng mãi không tắt. Lý Anh Ninh đột nhiên nghĩ đến cảnh các đạo sĩ vẽ bùa
chú. Nếu đem những vệt sáng trên bầu trời thu nhỏ lại vào một tờ giấy, sẽ
chính là một lá bùa.

- Kinh Hà thần sắc, chư tà tránh lui.

Đây đúng là bùa trừ tà mà mỗi thần linh đều biết. Tuy rằng nó được xưng

là có thể trừ hết tà linh trên thế gian, nhưng hầu hết mọi người đều cho rằng
nó vô dụng, bởi vì làm vậy căn bản không thể trừ tà. Trần Cảnh cũng chưa
từng dùng qua loại bùa này, hiện tại mới hiểu được, rất nhiều loại bùa nhìn
như vô dụng, thật ra lại là thủ đoạn không thể thiếu của thần linh.

Linh phù được vẽ từ kiếm trong hư không chợt lóe lên, rồi ấn xuống trấn

Quân Lĩnh. Lý Anh Ninh đương nhiên không nhận ra có gì khác thường,
lúc đó nó vẫn đang nghiêng đầu nhìn Trần Cảnh, đến khi cảm giác dưới
chân là lạ, thì đã về tới miếu Hà Bá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.