HOÀNG ĐÌNH - Trang 1057

nước có màu, có loại là cương khí, có loại là mây trắng v.v... Đủ loại hình
thái, để cho người ta cảm giác chúng phân chia rõ rệt theo tính cách và
pháp lực của thần linh ở nơi đó.

Trong mắt Trần Cảnh, thành Bá Lăng này giống như một tòa thành trì

mục nát, không chịu nổi chiến tranh, chỉ cần loạn lạc nhân gian lan đến,
người thủ thành rất khó giữ nổi thành. Cho dù có bố trí binh lực cẩn thận
đến thế nào, tường thành vẫn không chịu nổi va chạm, không cần vài ngày,
tường thành bốn phía nhất định sẽ sụp đổ. Trừ điều này, hắn còn mơ hồ
cảm nhận được tà khí.

Đây là một toàn thành không có thần linh.

Đang là buổi sáng, trong thành ồn ào náo nhiệt, cửa thành có thủ vệ, phủ

thành chủ có thành chủ, cư dân trong thành rất nhiều, nhìn rất phồn hoa, chỉ
thiếu duy nhất một vị thần. Nếu thiên hạ không có yêu linh, ma quỷ, thì
không có thần linh cũng chẳng có gì to tát, nhưng đây là một thế giới có
tiên, yêu, ma, người cùng tạp cư. Thần linh hưởng nhang đèn nhân gian,
nhân gian cần được thần linh bảo vệ, đây là một loại trạng thái tương hỗ
qua lại lẫn nhau.

Vào đến thành, cảm thụ được những tiếng náo động từ đủ người đủ vật

đã lâu không nghe thấy, trong lòng Trần Cảnh đột nhiên có cảm giác thời
gian trôi thật nhanh.

Lúc mười mấy tuổi, hắn đi theo ông lão kiếm khách tới tòa thành này.

Mấy năm sau, vào một buổi đêm, lão kiếm khách đột nhiên rời đi. Rồi Trần
Cảnh vào núi Thiên La vào năm mười tám tuổi, trước đó hắn bị người đuổi
giết, là Diệp Thanh Tuyết cứu được hắn trong một ngày gió tuyết. Nhắc lại
chuyện Trần Cảnh bị người đuổi giết, bắt đầu từ một sự kiện làm náo động
toàn thành Bá Lăng năm đó. Bởi vì trong vòng một đêm, hắn lẻn vào ba gia
tộc có danh tiếng, giết đến máu chảy thành sông bằng kiếm thuật học được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.