HOÀNG ĐÌNH - Trang 111

Thấy bọn họ như vậy, Trần Cảnh không hiểu tại sao bọn họ lại coi cá

tinh là Hà Bá.

- Nó không phải là Hà Bá, là cá tinh. Nếu như nó đúng là Hà Bá thì cũng

không bắt mọi người cúng tế một đồng nam một đồng nữ hàng năm.

Nhan Lạc Nương đột nhiên ngẩng đầu nhìn bức tượng Hà Bá chỉ còn

một nửa, Giọng nàng vừa nặng nề vừa mang vẻ căm thù sâu sắc.

Trần Cảnh kinh ngạc. Tối ngày hôm qua hắn có nghe nói cá tinh được

mọi người hàng năm cúng tế, hắn còn tưởng rằng là cúng tế trâu bò gà vịt...
nhưng không ngờ nó lại lấy người sống là vật tế, nhất thời có một cỗ sát ý
xuất hiện trong lòng. Hắn lấy cớ là muốn tu luyện để nói mọi người rời đi,
sau đó hắn ngồi ở bên trong thần miếu lấy linh tức trui luyện thần kiếm.
Hắn quyết định giết con cá tinh này rồi rời đi cũng không muộn, vừa trừ hại
được cho dân vừa hoàn trả ân tình.

Ánh trăng màu trắng tỏa khắp, sương mù bạc phiêu đãng khắp trời đất.

Đêm tối tĩnh lặng...

Bỗng nhiên mọi người bị tiếng sóng sông vỗ bờ ồn ào đánh thức, lúc đầu

mọi người không để ý lắm vì ngày hôm nay trời mưa rất lớn. Nhưng càng
nghe mọi người càng thấy không phải, bởi vì bên trong tiếng sóng ồn ào kia
còn có tiếng thét chói tai, và những tiếng động lớn rất kỳ lạ.

- Cá tinh giữa sông tức giận.

Nhiều người lập tức nghĩ đến điều này.

Mấy người can đảm tìm ụ đất cao có thể quan sát được miếu Hà Bá, chỉ

thấy trước miếu Hà Bá có một người đang đứng dưới ánh trăng. Một cánh
tay của người này đang chuyển động tựa như đang vẽ tranh vậy, còn trên
mặt sông thì có một con cá to như thuyền câu cá đang vùng vẫy. Trên đỉnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.