HOÀNG ĐÌNH - Trang 1110

- Sư tỷ vì ta mà đi khắp nơi mượn pháp quyết, vì ta mà mạo hiểm, hiện

tại bị nhốt ở bên trong núi Côn Lôn, ngươi cho rằng ta phải làm gì?

Trần Cảnh đột nhiên nhẹ giọng hỏi. Hắn cũng không quay đầu lại, vẫn

đứng trên mặt nước, nhìn lên núi Côn Lôn.

Hồng đại hiệp không biết trả lời thế nào, lại nghe Trần Cảnh nói thêm:

- Ngoại trừ phá núi Côn Lôn, ta còn có thể làm gì?

Giọng của hắn luôn rất nhẹ, nhưng vào trong tai Hồng đại hiệp lại có một

cảm giác quyết liệt, phảng phất có gió tanh mưa máu lạnh thấu xương.

- Nếu sư tỷ chết rồi, ta sẽ lấy Côn Lôn đạo môn làm vật tế, lấy dãy núi

làm mộ phần, dẫn Kinh Hà cuồn cuộn nước thành nhạc tiễn đưa, bảo vệ
linh hồn của tỷ ấy mãi mãi không tan biến.

Trần Cảnh chậm rãi nói, không có chí nguyện to lớn kinh thiên động địa,

thậm chí cả Hồng đại hiệp còn nghe không rõ lắm. Nhưng hắn vừa dứt lời,
sóng sông tức khắc uốn cao, giống như một con rồng khổng lồ trở mình.

Hồng đại hiệp cả kinh, thần linh ở trong thần vực của mình, chỉ một ý

nghĩ là có thể khiến gió giục mây vần, nhưng nơi này cách Tú Xuân loan
cực xa, Trần Cảnh lại chỉ vừa hơi xúc động, cả con sông đã muốn cuộn
trào. Hồng đại hiệp không khỏi đánh giá Trần Cảnh cao thêm rất nhiều.

Nước sông Kinh Hà rất trong, ven bờ phần lớn đều là núi non. So với

những con sông khác thì thành trấn hai bên bờ sông ít hơn nhiều. Không có
dấu vết của con người, cũng sẽ không có ô nhiễm, không có việc đốt núi
khai hoang, đương nhiên chất lượng nước lẫn linh khí trong nước cũng hơn
nhiều.

Truyền thuyết kể rằng, ngàn năm trước từng có người có đại thần thông

bày xuống một tòa Cửu Khúc Hoàng Hà trận trên sông Hoàng Hà, trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.