HOÀNG ĐÌNH - Trang 1145

Sau khi mọi người rời đi, Hư Linh mới bước tới trước tượng Hà Bá, khẽ

cúi đầu chào.

- Cũng phải cảm ơn cô rất nhiều, nếu không cũng không có khả năng

ngưng kết nhanh như vậy được.

Bóng Trần Cảnh nhoáng lên một cái, đã đi xuống khỏi tượng thần. Hư

Linh chỉ mỉm cười không nói tiếp đề tài này, cổ tay khẽ lật, có một quyển
sách xuất hiện. Nàng nói:

- Đây là quyển sách về Vu chú lấy được trên người Chúc Ly. Không biết

có nói về lời nguyền ác mộng vong hồn hay không, chẳng qua dù có hay
không cũng sẽ trợ giúp cho Hà Bá gia.

Trần Cảnh nhất thời mừng rỡ, đón lấy quyển Vu chú trong tay Hư Linh,

cao hứng nói:

- Thật sự quá tốt. Nếu trong đó có lời nguyền ác mộng vong hồn, tất

nhiên sẽ có cách giải. Nếu giải được lời nguyền kia, thật không biết phải
làm sao cảm tạ cô nữa.

Hư Linh nhìn thấy nét tươi cười hiếm hoi xuất hiện trên mặt Trần Cảnh,

cũng rất vui vẻ nói:

- Không phải đã nói chúng ta là bằng hữu rồi sao? Bằng hữu giúp đỡ

nhau đâu cần phải cảm tạ.

- Ha ha, đúng, đúng, chúng ta là bằng hữu. Nhưng cảm tạ thì vẫn phải

cảm tạ.

Trần Cảnh trầm ngâm một hồi rồi nói:

- Như vậy đi, coi như ta thiếu cô một vật. Về sau cô muốn thứ gì, cứ nói

với ta, ta nhất định sẽ nghĩ cách có được để tặng cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.