HOÀNG ĐÌNH - Trang 1149

Dòng thứ hai viết: "Âm thanh của trời đất, đọc lên được có thể lay

chuyển trời đất…" Lời nói cực cuồng ngạo, nhưng Trần Cảnh nhìn vào lại
không cảm giác phản cảm gì cả, ngược lại cảm thấy quả thật là như thế.
Hắn nhìn tiếp xuống, dòng thứ ba có viết: "Khúc an hồn", tiếp đó chính là
phương pháp và tác dụng tu hành "Khúc an hồn". Trần Cảnh không còn tỉ
mỉ xem mấy dòng sau nữa mà lật sang trang, nhưng liên tục mấy trang liền
chỉ là phương pháp tu hành "khúc an hồn". Qua nữa là thuật hô hồn, thuật
gọi phách, lại có rất nhiều Vu thuật chưa từng nghe nói đến qua, đều thuộc
về mảng Âm cả.

Sau khi lật giở hết phần Âm chú trong quyển sách, đến một loại bùa chú

nữa. Hắn chưa kịp xem thì sắc trời đã gần sáng, ngẩng đầu lên mới phát
hiện Hư Linh còn đang đứng cạnh, hai con khỉ mặt chó Đại Yêu, Tiểu Yêu
vẫn đứng đó. Đại Yêu thấy Trần Cảnh nhìn qua vội cúi đầu, nhưng Tiểu
Yêu vẫn ngẩng đầu nhìn, còn nhìn rất kĩ lưỡng. Trần Cảnh nhìn nó cười
cười, nó bèn lập tức cúi đầu xuống.

- Ha ha, Vu chú huyền bí, xem mà bị mê mẩn rồi.

Trần Cảnh nhìn Hư Linh cười nói. Tuy hắn chỉ lật lướt qua, nhưng vẫn

cứ vô tình bị thu hút bởi những chú pháp kỳ diệu ấy. Đây là hắn đã khắc
chế mình lắm mới như vậy, nếu cứ muốn hiểu cho rõ ràng thì không biết
còn phải lật giở đến lúc nào nữa.

- Không có gì đâu. Ta còn chưa từng tới nơi này, đợi hừng đông lên còn

muốn dạo bước trong trấn chốc lát.

Hư Linh vén lọn tóc đen rủ xuống trước ngực qua một bên, nhỏ nhẹ đáp.

Có thể nói cho tới bây giờ, hình ảnh nàng trong lòng Trần Cảnh, vẫn luôn
là bộ dạng thiếu nữ nơi khuê phòng như vậy.

- Cũng phải, cô cũng nên ra khỏi từ đường nhiều hơn. Dù sao ánh mặt

trời bây giờ cũng không gây thương tổn cho cô được, hơn nữa còn có vài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.