HOÀNG ĐÌNH - Trang 1195

Âm tà khí trong thành Bá Lăng xuất hiện đột ngột, chỉ trong một đêm đã

bao phủ toàn bộ thành. Tuy rằng thần linh quanh đây đều sớm cảm nhận
được luồng âm tà khí từ dưới mặt đất bốc lên này, nhưng bọn họ đều bất
lực.

Người của thành Bá Lăng cũng hành động giống như người của trấn

Quân Lĩnh lần trước. Bọn họ cử hành một lần cúng tế lớn trước miếu Hà
Bá, đồng thời nâng một pho tượng thần vào trong miếu, muốn thỉnh thần.
Nhưng Trần Cảnh biết rõ thành Bá Lăng không phải đất lành, mà là đất dữ.
Hắn biết mình đi cũng không thể giúp bọn họ đuổi tà khí khỏi thành, điều
duy nhất bọn họ có thể làm là bỏ thành mà đi. Nhưng ở thời đại yêu ma hỗn
tạp này, con người không được thần linh che chở thì rất khó sống yên trong
trời đất.

Thành thủ là một đại nho, có thể cảm ứng khí tức trên tượng thần, biết là

chưa thỉnh được Hà Bá, bèn không đi, lại còn phát động dân chúng phía
Nam thành Bá Lăng đến bái lạy cúng tế. Trần Cảnh cảm nhận được tinh
thần cầu sinh bất khuất của bọn họ, cho nên cuối cùng cũng nhập vào tượng
thần, theo vị thành thủ Nghiêm Trọng này vào trong thành.

Một đường trở về, có gần ngàn người cùng đi. Có một ít yêu linh theo

Trần Cảnh vào thành Bá Lăng, nhưng phần lớn vẫn tụ tập trong dòng nước
Tú Xuân loan. Những yêu linh đi theo Trần Cảnh đều biến hóa thành
người, đi ra từ giữa sông, nương theo hai bên kiệu khiêng tượng thần Hà
Bá, tăng thêm rất nhiều uy thế. Thành thủ Nghiêm Trọng nhìn thấy tất cả,
trong lòng cao hứng.

Từ khi Trần Cảnh trở thành Hà Bá Tú Xuân loan đến nay, những chuyện

trong dĩ vãng càng ngày càng xa xôi, giống như vệt ố trên bức tường, theo
thời gian mưa gió dần qua mà phai màu.

Bản thân Trần Cảnh lại không có phát hiện, theo một ít ký ức cũ dần dần

biến mất đi, tâm tính của hắn cũng đang từ từ biến hóa. Đây là chuyển biến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.