HOÀNG ĐÌNH - Trang 1267

nguyện đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn thờ phụng. Nếu làm trái lời nguyện
này, sẽ mãi đọa dưới địa ngục, nhận vô tận hình phạt.

Tiếng nói của Nghiêm Trọng vang khắp mọi ngóc ngách trong thành.

Ông ta vừa dứt, toàn bộ người trong thành đồng loạt hô lớn:

- Trời đất mịt mờ, thần vứt bỏ Bá Lăng, hai mười vạn sinh linh mất đi

sinh cơ, hai mươi vạn cô hồn không có chỗ về. Nay có thần sông Kinh Hà
Trần Cảnh nguyện bảo hộ Bá Lăng. Hai mươi vạn sinh linh Bá Lăng
nguyện đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn thờ phụng. Nếu làm trái lời nguyện
này, sẽ mãi đọa dưới địa ngục, nhận vô tận hình phạt.

Hư Linh chợt thấy hoảng hốt, cảm nhận được một sự nguy hiểm khó giải

thích được. Âm thanh phát ra từ tận đáy lòng của hai mươi vạn sinh linh
này hội tụ lại với nhau, như hình thành một cơn sóng dữ vô hình, từ bốn
phương tám hướng tràn lan đến. Mà ngay chính giữa của con sóng đó, là
Trần Cảnh.

Âm thanh vừa vang lên, trong nháy mắt đài tế được dựng bằng gỗ bình

thường đến không thể bình thường hơn như bốc lên một ngọn lửa. Ngọn
lửa vô hình vô chất, nhưng lại bám vào đài tế mà bốc cháy. Đương nhiên
người thường không thể nhìn thấy, cho dù bốn vị thành thủ cũng không
nhìn thấy, nhưng Hư Linh đứng trên không trung cách xa khỏi trung tâm
thành lại nhìn thấy. Nàng không chút nghi ngờ rằng vừa rồi nếu mình
không nhanh chóng rời đi, chắc chắn đã bị ngọn lửa kia thiêu cháy rồi. Tuy
sẽ không đến mức hồn phách tan biến, nhưng nàng cũng không muốn hứng
chịu cảm giác đau đớn của lửa thiêu.

- Đây là ngọn lửa nguyện lực, có thể thiêu đốt hết thảy tà linh.

Trong lòng nàng đột nhiên như hiểu rõ. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn

thấy ngọn lửa nguyện lực, trước đây cũng chỉ nghe nói mà chưa từng gặp
qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.