HOÀNG ĐÌNH - Trang 1282

trước mặt. Trong màn sương đen mù mờ ấy, có rất nhiều "người" đang đi
lại. Chỉ là những "người" kia lại vô cùng kỳ lạ, thân thể như không có trọng
lượng, chân không chạm đất, hành động quái dị không chút tiếng động.
Điều này làm Cố Minh Vi không tự chủ nghĩ đến quỷ, hơn nữa còn là ác
quỷ. Bên cạnh là Cố Minh Ngọc, cũng theo nàng cùng về Cố phủ.

Hai người đồng thời la lên một tiếng, bước nhanh đi. Cái náo nhiệt nơi

trung tâm thành này như đã xa xưa, hoặc căn bản chưa từng tồn tại. Dọc
đường đi, Cố Minh Vi có một loại cảm giác âm trầm u ám, phòng ốc hai
bên trong mắt nàng cũng đầy dữ tợn và kinh khủng.

- Aaa...!

Một tiếng kêu kì quái vang lên, tóc gáy Cố Minh Vi dựng đứng, toàn

thân lạnh lẽo, rùng mình một cái.

Đưa mắt nhìn qua Cố Minh Ngọc, nàng thấy mặt mày gã cũng tái nhợt

lại.

- Có thứ gì đó…

Cố Minh Ngọc vội vàng dán đầy lá bùa lên người, nhưng cũng không thể

khiến gã an tâm được.

Hai người Cố Minh Vi và Cố Minh Ngọc đứng im tại chỗ, cẩn thận nghe

ngóng bốn phía. Xung quanh lại không có thêm bất kì âm thanh nào khác,
bọn họ lại tiếp tục đi về phía trước.

"Rầm!" Đột nhiên có một cánh cửa bật mở, rồi một người bước ra ngoài.

Người này cầm một ngọn đèn lờ mờ trong tay, chậm rãi đi về phía bọn họ.
Dưới ánh đèn lờ mờ, sắc mặt người đó già nua hệt như vỏ cây khô vậy.

Cố Minh Vi và Cố Minh Ngọc liếc mắt nhìn nhau, chậm rãi đi tới. Tuy

bọn họ lớn lên trong tòa thành này, nhưng không quen thân với nhiều người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.