HOÀNG ĐÌNH - Trang 1283

lắm. Mà người này bọn họ không quen mặt, cho nên không chào hỏi mà
tách ra hai bên để nhường cho ông lão này đi qua.

Lúc đi ngang qua, không hiểu sao Cố Minh Vi lại cảm thấy lạnh cả

người, như có thứ gì đó đang chằm chằm đánh giá mình. Nàng nhìn qua
ông lão cầm đèn đi bên cạnh, phát hiện hai mắt ông ta u ám mà lạnh băng.

Nàng rùng mình, bước chân khựng lại. Ngay khi nàng vừa dừng bước,

chiếc đèn trong tay ông ta cũng đột nhiên tắt ngóm.

- Khà khà...

Đèn tắt, đồng thời vang lên một tiếng cười lạnh.

Cố Minh Vi không kìm được, nhắm mắt quát to lên một tiếng, đồng thời

đưa tay chộp lấy cái túi vải đưa ra trước người. Trong túi vải, là lá bùa kiếm
mà Trần Cảnh tặng cho nàng.

Nàng cảm giác như có thứ gì đó đang đứng trước mặt dò xét mình, toàn

thân lạnh toát. Rồi lại có một luồng gió lạnh lướt qua, một hồi sau nàng vẫn
không thấy có chuyện gì xảy ra, nhìn lại thì thấy ông già kia đã nằm chết
trên mặt đất. Cả người ông ta tựa như đoạn gỗ mục, rơi đứt làm mấy mảnh.

Còn Cố Minh Ngọc đang dựa sát vào vách tường, miệng há to, ánh mắt

đầy sợ hãi.

Hai người đi tới ngã rẽ của góc tường, vừa rẽ qua, Cố Minh Vi lại nhìn

thấy một kẻ đang ngồi chồm hỗm, tay cầm quả tim người nhai nuốt. Nháy
mắt đó, nàng chợt nghĩ đến ác quỷ địa ngục, bèn kinh hoảng lùi về phía
sau. Ác quỷ kia cũng đồng thời phát hiện ra nàng. Cố Minh Vi còn nhìn
thấy trong mắt nó ánh lên vẻ thèm muốn và tàn nhẫn. Nàng kinh sợ lùi lại,
rồi kêu to lên như muốn tống khứ tất cả sợ hãi trong lòng ra ngoài, hoặc
như muốn dùng tiếng hét chói tai đó dọa cho ác quỷ lui đi. Nhưng nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.