HOÀNG ĐÌNH - Trang 1364

Chiếc vòng kia phát ánh bạc lóng lánh, bên trong ánh bạc có thể nhìn rõ

đủ loại chữ viết trên chiếc vòng. Nếu thu nhỏ lại, đó sẽ là một cái vòng tay
cực kỳ đẹp. Nhưng mà dù là ai, vừa nhìn cũng nhận ra nó là một bảo vật lợi
hại. Đây là Càn Khôn quyển của Càn Khôn môn, có thể đánh vạn vật, bất
kể thân thể hữu hình hay linh hồn vô hình. Ở trăm năm trước, có cự yêu gọi
gió làm loạn, thân thể cứng rắn không sợ pháp bảo, cuối cùng phải nhờ tới
chưởng môn Càn Khôn môn tế ra bảo vật trấn phái Càn Khôn quyển, một
đòn đã khiến cự yêu ngã xuống, hồn phi phách tán.

Hồ lô kia nhìn qua phong cách cổ xưa, lơ lửng trước đầu ngọn sóng. Nó

chiếu ra một luồng sáng xanh, hơn nửa nước sông đột nhiên bị nhấc khỏi
mặt đất, rồi bị hút vào trong hồ lô. Hồ lô này là pháp bảo của Tiên Hồ tông,
được xưng "trời đất càn khôn có lớn, cũng không dài bằng thế giới trong hồ
lô", một hồ lô nơi tay, thu hết vạn vật thế gian.

Mà sợi dây rực rỡ kia lại khó có thể tả rõ là màu gì. Nó uốn éo trên hư

không, hóa thành một sợi dây thừng dài mười trượng, đánh tới giữa sóng
sông.

Tất cả chuyện này cũng giống như sóng nước, thật nhanh, như chỉ trong

một nhịp thở. Nhưng nhịp thở này ở trong mắt người tu hành lại thật dài.

Hồng đại hiệp rống to từ trong sóng sông, thân thể lại phình lớn, hai cái

càng giơ lên cao, thân bao phủ một tầng nước mỏng. Trên bầu trời truyền
đến một tiếng cười lạnh, khí thế của Phiên Thiên ấn càng lúc càng trầm, tạo
thành gió nổi lên từ bốn phía.

"Ầm..."

Hồng đại hiệp giơ hai càng lên cao. Nó ngẩng đầu, nhìn phần đế lạnh

như băng khắc đầy chữ bùa của Phiên Thiên ấn, lòng có chút e sợ. Đây là
thiên tính của nó, mặc dù ở bên cạnh Trần Cảnh lâu như vậy, tính cách
ngoài mạnh mẽ trong nhát chết có chút thay đổi, nhưng sợi hãi khi gặp tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.