HOÀNG ĐÌNH - Trang 1438

đất, xông thẳng vào phía trong Phiên Thiên ấn, đánh vào luồng thần niệm
của ông ta trong ấn đó. Tâm thần ông ta đau đớn, như thế bị kiếm đâm
thẳng vào, không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi. Đồng thời,
ngọn lửa trên Phiên Thiên Ấn theo đó mà tắt mất.

Một giọt nước nho nhỏ, so với Phiên Thiên ấn lại càng nhỏ đến không

thể nhỏ hơn, so với ngọn lửa hừng hực thiêu đốt kia lại yếu ớt mỏng manh
vô cùng. Nhưng giọt nước ấy nhỏ lên Phiên Thiên ấn, đã khiến ngọn lửa lập
tức tắt mắt không chút dấu hiệu báo trước. Như thể một ngọn nến đặt dưới
một cái máng xối nước vậy.

Một con bướm màu lam nhạt đậu trên đỉnh Phiên Thiên ấn, cánh bướm

khẽ vỗ, như đang đậu trên một đóa hoa.

Ngụm máu tươi của Nguyên Chân đạo nhân phun ra cũng không tán đi,

mà sau khi được ngón tay của Nguyên Chân đạo nhân chỉ chỉ vạch vạch
trên hư không thì đã biến thành một tia máu tươi, lao vọt tới con bướm
đang đậu trên Phiên Thiên ấn. Tốc độ cực nhanh, ánh đỏ chỉ kịp lóe lên mà
thôi. Thế nhưng ngay lúc tia máu kia đâm tới, con bướm khẽ vỗ nhẹ đôi
cánh. Lại có tiếng kiếm khẽ ngân vang, sóng nước như sinh ra từ hư vô,
ngay khi tia máu bắn ra thì đã bao phủ lấy Phiên Thiên Ấn.

Máu tươi rơi vào đó, biến mất tăm tích.

Mà sóng nước thì cuồn cuộn nuốt lấy Phiên Thiên ấn. Một lúc sau, đại ấn

to như ngọn núi đã biến mất trong sóng nước, hiển nhiên đã bị Trần Cảnh
dùng linh lực Kinh Hà phong cấm thu mất rồi. Tượng thần xuất hiện trên
mặt sông cũng biến mất, sông Kinh Hà trở lại yên ả như trước. Ngoại trừ
tiếng sóng vỗ, không còn âm thanh nào khác nữa cả.

Tiếng sóng vỗ cuồn cuộn trong nước, như những tràng cười nhạo chói tai

đập vào mắt những kẻ ẩn nấp trong bóng tối kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.