HOÀNG ĐÌNH - Trang 1519

- Thời đại của bọn họ đã kết thúc, bây giờ là thời đại của chúng ta.

Trần Cảnh nhìn Nhan Lạc Nương, phát hiện thấy lúc này nàng đã ổn

định lại, không còn bàng hoàng và sợ hãi nữa.

Trần Cảnh nói:

- Sư phụ cô chọn cô là người truyền thừa không phải không có đạo lý.

Có muốn biết vì sao không?

Nhan Lạc Nương bước tới song song với Trần Cảnh, nhìn cảnh đêm bên

ngoài, hỏi:

- Vì sao?

- Vì cô rất cứng cỏi.

Đây là Trần Cảnh xét đến tình hình của Quảng Hàn cung lúc này mà nói.

Hiển nhiên Nhan Lạc Nương là một người truyền thừa tốt nhất, bởi chỉ có
người cứng cỏi như vậy mới có thể tiếp tục giữ cho Quảng Hàn cung truyền
thừa đi xuống.

Nhan Lạc Nương từng tự nghĩ ra rất nhiều nguyên nhân, nhưng nàng

không nghĩ đến điều mà Trần Cảnh vừa mới nói đến. Nàng nhớ như in lúc
bản thân dựa vào pháp lực yếu ớt mà có thể thắp sáng đèn Lưu Ly Định
Hồn lên, các sư huynh sư tỷ đều có ánh mắt đầy ước ao, còn sư phụ thì nói
liên tục ba tiếng "Tốt".

Nhan Lạc Nương hít sâu một hơi, một bước bước ra khỏi miếu Hà Bá.

Nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời, như thể đang nhìn thấy Quảng Hàn cung.
Qua một lát, nàng quay đầu nhìn Trần Cảnh, đột nhiên cúi người hành lễ,
nói:

- Quảng Hàn Nhan Lạc Nương ra mắt Hà Bá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.