HOÀNG ĐÌNH - Trang 153

Trần Cảnh hơi nhíu mày thầm nghĩ “Thôi cứ đi tới nghe xem lão muốn

nói gì, biết đâu lão đồng ý cho mượn pháp lực mà lại bỏ lỡ thì đáng tiếc,
cho dù pháp lực không nhiều lắm nhưng có còn hơn không.”

Trần Cảnh đi theo Sa Công bước lên núi, vòng qua từng phần mộ cả cũ

lẫn mới rồi đi tới đỉnh núi. Chỉ thấy nơi đây sương khói mờ ảo, có một căn
nhà nhỏ như ẩn như hiện. Lão dẫn Trần Cảnh vào đó, nhưng Trần Cảnh
cũng không tiến vào, hắn chỉ nói:

- Không biết Sa Công có chuyện gì muốn nói?

Sa Công thấy Trần Cảnh không bước vào trong nhà cũng không miễn

cưỡng hắn mà nói luôn:

- Hà Bá muốn đến Nam Sơn sao?

- Đúng vậy.

- A, Hà Bá, ngài không nên tới Nam Sơn đó thì hơn.

Sa Công lo lắng nói.

- Vì sao không nên?

- Thần vị của Sơn Thần Nam Sơn một trăm năm trước đã bị một con

mãnh hổ trong núi đoạt mất, nếu ngài đến đó thì nó sẽ gây bất lợi cho ngài.

Trần Cảnh nhìn vẻ mặt lo lắng của Sa Công thì nheo mắt lại. Hắn và Sa

Công này không thân không thích, Sa Công nói với hắn những thứ này là
có mục đích gì đây?

Lời nói cùng thái độ của Sa Công khiến cho Trần Cảnh cảnh giác, bởi

quá mức thân thiết chính là giả dối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.