HOÀNG ĐÌNH - Trang 1616

Nếu nói một người luôn mặc quần áo trên người, đột nhiên thân thể trần

truồng giữa mặt trời nắng chói chang hoặc trong cơn gió máy lạnh lẽo, nhất
định người này sẽ cảm thấy thống khổ. Nếu có người mù đã lâu, được trị
liệu lành lại, lại mở mắt nhìn thẳng vào mặt trời, có lẽ sẽ phải chịu kiếp đui
mù lần nữa. Nếu một con cá trong nước nhảy lên trên bờ đất rộng lớn, nhất
định nó sẽ vì hoàn cảnh sinh sống thay đổi mà phải chết đi.

Kiếp số tu hành cũng tương tự vậy. Mỗi người tu hành đến một cảnh giới

nhất định, bản chất được tăng lên, thì các loại kiếp số cũng sẽ theo đó mà
xuất hiện.

Sau khi bị Triệu Ngọc Nghiên mở ra kiếp số Thần minh, Trần Cảnh mới

đột nhiên hiểu ra. Hắn không nghĩ đến việc giết chết Triệu Ngọc Nghiên.
Vì nếu vậy, trong lòng hắn vĩnh viễn sẽ có một ngóc ngách chôn giấu
chuyện này, vĩnh viễn không dám nghĩ đến Triệu Ngọc Bạch. Chuyện này
sẽ thành tâm ma của hắn. Người kia cũng là vì nắm được một điểm này mà
chỉ điểm cho Triệu Ngọc Nghiên.

Trần Cảnh muốn giữ vững tỉnh táo trong tiếng chen chúc chửi rủa và

mắng mỏ này, cũng là muốn dùng những thứ này ma luyện tâm cảnh. Vì
vậy hắn không ngăn cản những hành động của Triệu Ngọc Nghiên. Nếu
vượt qua, tâm cảnh hắn nhất định sẽ sáng như gương, soi rõ vạn vật. Còn
nếu không độ qua được, tâm ma trong hắn sẽ sinh sôi, không chỉ có đạo
tâm bị nghiền nát, mà lời nguyền Ác Mộng Vong Hồn lại lần nữa thức tỉnh.

Miệng cống mở ra, trút xuống là nước sông và cả bùn đất lắng đọng lâu

ngày. Miệng cống kí ức mở ra, trút xuống sẽ là những ý niệm hỗn loạn,
nghiền nát ý thức chủ đạo của bản thân hắn.

Trần Cảnh một mực không nói không động, nỗ lực duy trì lấy chút tỉnh

táo trong lòng mình, quan tưởng lấy đám sóng nước thủy triều lên xuống
trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.