HOÀNG ĐÌNH - Trang 1615

không nói cho người khác biết, vì nàng không thể nói nên lời. Cho dù có
người nhận ra nàng khác lạ, hỏi có chuyện gì xảy ra, nàng đều không nói ra
được. Như thể vừa mới định đáp, tâm tư đã thoắt cái như không biết gì nữa,
đầu óc trở nên trống rỗng.

Đệ tử trong đại môn đại phái đều biết đến núi Thanh Khâu, nhưng không

ai biết rõ đến tột cùng núi Thanh Khâu ở nơi đâu, đều thần bí hệt như
Quảng Hàn cung. Trong mắt Triệu Ngọc Nghiên, núi Thanh Khâu thật ra
không thuộc thế gian này, hoặc có thể nói là không tồn tại trong mắt của thế
nhân. Mà nó nằm giữa âm dương, ẩn vào giữa đại thiên.

Núi Thanh Khâu là một thế giới tiểu thiên, trong đó sinh linh lấy cáo làm

chủ, cáo bạc có địa vị tôn quý. Mà khiến Triệu Ngọc Nghiên cảm thấy kỳ
quái, chính là đài tế nơi trung tâm núi Thanh Khâu lại như dùng để phong
ấn thứ gì đó.

Lúc này nàng đang vẽ lên vách tường bên trong miếu Hà Bá một bức

tranh, cũng là do người trong đài tế dạy nàng. Bức tranh âm trầm quỷ dị, là
cảnh tượng trong địa ngục, có núi đao, có biển lửa, có chảo dầu, có moi tim
móc phổi, cắt lưỡi và phân thây…tất cả các hình phạt ác độc nhất trên thế
gian đều được nàng vẽ ra trên vách tường. Nàng vừa vẽ, miệng vẫn nhẩm
niệm nguyền rủa ác độc. Oán hận sâu tận đáy lòng như thể theo từng động
tác vẽ của nàng mà lưu lại trên tường miếu.

Lý Anh Ninh và Hồng đại hiệp đứng cách đó không xa, đinh ba và kiếm

trong hai càng Hồng đại hiệp va đập vào nhau leng keng, nhưng lại không
ra tay với Triệu Ngọc Nghiên nữa. Lý Anh Ninh cũng như vậy. Không phải
chúng nó không muốn, mà Trần Cảnh không cho chúng ra tay.

Không phải Trần Cảnh không biết hiện tại mình nguy hiểm đến thế nào.

Nhưng tình trạng lúc này chính là một kiếp số của hắn, là thời khắc mấu
chốt từ một thần linh bình thường trở thành Thần minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.