HOÀNG ĐÌNH - Trang 1621

vẫn không cách nào quên được, không muốn làm tội nhân, thì đi làm người
lương thiện chuyên làm việc thiện đi!

- Thế nào là người lương thiện?

Hồng đại hiệp hỏi.

- Người lương thiện, chính là người được người khác kính trọng, được

thiên đạo phù hộ, được phúc lộc đi theo, chúng tà phải tránh xa, được thần
linh bảo vệ, đã làm tất sẽ thành, thần tiên có thể tin cậy…

Vừa nói, Triệu Ngọc Nghiên đã vọt người ngồi lên lưng hạc trắng. Con

hạc bay vòng quanh trên hư không miếu Hà Bá, tiếng kêu vang khắp hư
không, tán đi theo gió. Lọt vào tai Hồng đại hiệp đã trở nên đầy mờ ảo,
mang theo vài phần sắc thái thần thánh.

Một con sông lớn, chảy dài miên man qua những dãy núi xanh. Một con

hạc trắng thần tuấn phi phàm đang lượn vòng trên khoảng không một tòa
miếu Hà Bá ngay khúc giữa của dòng chảy này. Hạc trắng nghểnh cổ kêu
vang, đầy du dương mà trong trẻo, như thể vì có chủ nhân trên lưng mà cao
hứng. Tiếng kêu còn vang vọng khắp đất trời, nó đã đập cánh bay cao, chao
liệng theo gió, bay về phía ngọn núi xanh ẩn khuất trong mây trắng nơi xa
xôi.

Bên dưới là dòng nước cuộn trào trôi nhanh, trước tòa miếu nhuộm màu

xanh đen này có một con tôm đỏ thẫm to như một con ngựa. Trên hai càng
trước của con tôm còn kẹp theo một cây đinh ba đen thùi và một thanh
trường kiếm sáng bóng. Đứng cạnh bên nó là một người thanh niên mặc áo
vải thô. Bọn họ ngẩng đầu nhìn hạc trắng bay đi xa.

- Làm bao nhiêu việc thiện mới gọi là được…

Người thanh niên áo vải lớn tiếng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.