HOÀNG ĐÌNH - Trang 1699

Tuyết Nhi bắt đầu trước, giọng nói vẫn trong trẻo như cũ, cực kỳ khác

biệt với gương mặt nàng ta bây giờ. Nàng ta nói:

- Ta định kể cho xong câu chuyện lúc nãy còn chưa kể hết. Các ngươi

nguyện ý nghe chứ?

- Hặc hặc, lại nói, ngươi cho rằng chúng ta mắc mưu nữa sao?

Có người giận dữ cười gằn hỏi.

- Ta nghĩ nhất định có người muốn nghe. Chuyện xưa kia giải thích cho

các ngươi được rất nhiều điều, có cả bí mật về đại kiếp nạn của trời đất
ngàn năm trước. Hơn nữa các ngươi còn nhân đó có thể trường sinh.

- Ha ha, vì thế mà trường sinh? Chỉ sợ đây là mưu kế của ngươi. Nhất

định ngươi sẽ nói trong La Phù có thứ giúp chúng ta trường sinh hả?

Hỏi câu đó vẫn là người lúc nãy.

- Đúng vậy, quả thật trong La Phù có thứ giúp các ngươi trường sinh.

Tuyết Nhi không phủ nhận, tiếp tục nói:

- Có phúc tất có họa, không có chuyện gì dễ ăn cả. Các ngươi sợ sao?

- Ngươi nói tiếp.

Lần này là Đông Nhạc đại đế nói. Lời của y cực kỳ uy nghiêm, lại mang

cảm giác đặc biệt như thể từ miệng của một bậc đế vương, không để người
khác phản bác.

Tuyết Nhi cười khẽ một tiếng, tràn đầy châm chọc, nói tiếp:

- Bên dưới núi La Phù phong ấn Tổ Vu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.