HOÀNG ĐÌNH - Trang 1743

Nơi này không còn là trời đất châu Bắc Lô nữa, cũng có thể nói là vẫn

thuộc nơi đó. Có điều không gian nơi này có chút tương tự với âm phủ
Thành Hoàng.

Trần Cảnh ngẩng đầu lên nhìn trời, cũng mờ mịt như thế, có điều lại là

một vùng sáng trắng. Trong Trọc Lãng Quan của hắn ánh lên một lỗ hổng,
là nơi thông đến ngoại giới.

Nơi đó là phía trong phong ấn, nơi phong ấn Huyền Minh.

Nghĩ đến thời điểm lúc trước Vu Yêu Tuyết Nhi phá trận trong tĩnh thất,

rồi tiếp đến là cửa điện Tuyệt Tiên kiếm hạ xuống, có lẽ tĩnh thất kia là một
vị trí đặc thù, đồng thời cũng là nơi bẫy rập. Mục đích dụ dỗ người khác
vào đó phá trận.

Nhưng khi Trần Cảnh đứng bên dưới cửa điện đối mặt với Tuyệt Tiên

kiếm, hắn cảm nhận được một cái khe hở như có như không trong hư vô.
Hiển nhiên phong ấn xuất hiện lỗ hổng không nằm trong dự liệu của Ly
Trần. Sau đó, hắn bèn nhân cơ hội né tránh mà tiến vào.

Hắn không biết Ly Trần có nhìn thấy lỗ hổng kia hay không. Có lẽ đạo sĩ

không tên tuổi kia không phát hiện ra, mà Vu Yêu Tuyết Nhi tựa hồ cũng
không phát hiện được.

Nghĩ tới Vu Yêu Tuyết Nhi, Trần Cảnh chợt nghĩ tới đám người Đông

Nhạc đại đế và Nạp Lan Vương.

Lúc sau này, Nạp Lan Vương như thể tan biến mất. Nhưng có thế nào đi

nữa, Trần Cảnh cũng không cho rằng lão đã chết dưới Tuyệt Tiên kiếm. Mà
Đông Nhạc đại đế cũng khiến Trần Cảnh cảm thấy ngoài ý. Ông ta không
phải là thần linh bình thường, mà là Đông Nhạc đại đế. Người khác đều có
thủ đoạn tránh thoát, riêng ông ta lại không biểu hiện ra thần thông đặc biệt
gì, cũng chính là điều mà Trần Cảnh không nghĩ ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.