HOÀNG ĐÌNH - Trang 1833

nghe đạo, hiếm khi một mực lưu lại nơi này mà không đi. Đại đa số trong
bọn họ, chỉ là may mắn gặp dịp mà thôi.

Có một điểm khiến Hồng đại hiệp rất hài lòng, đó là về phương thức

giảng đạo của Trần Cảnh, cả về chuyện những người nghe xong rời đi đều
có vẻ còn chưa thấy đủ. Nó cho rằng hẳn là Trần Cảnh định ra cuộc sống kế
tiếp sẽ là những ngày chuyên giảng giải đạo pháp, như vậy sẽ có rất nhiều
người mộ danh mà đến. Nó nói liên miên không dứt rất nhiều thứ liên quan
tới chuyện này, mà Trần Cảnh lại căn bản không để ý tới.

Đối với những kẻ nghe xong rồi rời đi, Hồng đại hiệp luôn đưa ra một

câu chúc, nếu là yêu linh thì tốt nhất là vừa ra khỏi Kinh Hà thì bị giết thân
đoạt đan. Còn đối với tu sĩ nhân gian, nó sẽ nói các ngươi vừa rời khỏi
Kinh Hà thì tốt nhất nên bị tu sĩ ma đạo rút hồn luyện khí đi.

Đa số thần linh đều là ở gần đó mà đến, gần như toàn bộ thần linh địa

giới Bá Lăng đều thường xuyên đến trước miếu Hà Bá.

Tâm tư Hồng đại hiệp không ác độc như vậy. Đó chỉ trong lúc nó tức

giận, nói ra cho sướng miệng, chứ cũng không thật sự muốn nguyền rủa
người khác.

Giảng đạo giảng pháp cũng rất có lợi cho chính bản thân người giảng

giải. Mỗi lần giảng lại tương đương với một lần chải vuốt lại tất cả những
gì mình biết. Nhất là với Trần Cảnh, mỗi lần giảng hắn đều sẽ có lý giải
mới đối với phép thuật, tâm tư cũng rõ ràng, thanh minh hơn không ít.

Mê Thiên điệp, nước Chân Linh, sắc phù, tín ngưỡng, bốn thứ hợp lại

cùng một chỗ. Lúc đầu chúng nó là một mớ mơ hồ, nhưng dần dần lại hiển
lộ ra một con bướm, như thể mọi thứ đều dung nhập cả vào trong Mê Thiên
điệp. Nhìn qua, có thể thấy khí tức Mê Thiên điệp cao thượng thêm mấy
phần, nguyên nhân chính là vì có sát nhập tín ngưỡng vào. Bên trên cánh
bướm lại được thần niệm khắc kinh Hoàng Đình vào, nhìn qua càng thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.