HOÀNG ĐÌNH - Trang 1834

tươi đẹp, ánh sáng lưu chuyển đầy màu sắc. Trần Cảnh không biết được
những biến hóa từ điều này, hắn chỉ mơ hồ cảm nhận được một lực lượng
nào đó trên người Mê Thiên điệp. Hắn không cảm nhận rõ ràng được,
nhưng có dự cảm, chỉ cần tiếp tục khắc ấn, dung nhập thêm những văn tự
huyền bí này lên cánh bướm, hắn rồi sẽ hiểu được ý nghĩa của nó.

Trong lúc Mê Thiên điệp đang xen lẫn giữa thật và ảo, một con bướm

lớn hiện lên trên Thiên Linh Cái của tượng thần. Con bướm che kín lấy đầu
tượng, có sắc thái tươi đẹp, lại giống như một hình xăm. Trong bóng đêm,
nó tản ra ánh sáng nhàn nhạt, hút lấy chu thiên linh lực.

Mê Thiên điệp này chỉ xuất hiện ở đỉnh đầu tượng thần khoảng một canh

giờ lúc nửa đêm, còn những lúc khác thì ở trong quá trình từ đan điền đi tới
đỉnh đầu. Di chuyển lên xuống một thời gian dài như vậy, mỗi ngày Mê
Thiên điệp đi qua hắn đều cảm giác như sống lưng có thêm chất lỏng sền
sệt bên trong. Chất lỏng này như máu, nhưng không phải là máu, mà là linh
lực được luyện hóa, có lực lượng của các ngôi sao, có linh lực sông Kinh
Hà, có tín ngưỡng hỗn tạp bên trong đó. Những thứ này thông qua Mê
Thiên điệp luyện hóa ra, cho nên Trần Cảnh cảm thấy là do lực lượng của
kinh Hoàng Đình trên cánh bướm mang lại.

Lại một đoạn thời gian nữa trôi qua.

Đột nhiên có một ngày, Trần Cảnh cảm nhận trong lòng tượng thần bất

chợt thông thấu hết cả. Một ý niệm, hắn có thể nhìn khắp được cả Kinh Hà.

Dưới chân núi Côn Lôn không ngừng có linh lực chảy ra. Hắn mơ hồ

cảm nhận trong linh lực đó còn chứa đầy sự thê lương. Nó theo Côn Lôn đi
ra, luôn chảy liên tục qua khắp núi non gập ghềnh, vào khe núi, qua vực
sâu, chảy vào vùng bằng phẳng, hoặc lao thẳng băng xuống.

Một mạch lao thẳng đến Đông Hải. Trần Cảnh nhìn thấy Đông Hải phía

trước là một mảng sâu thẳm, như thể một con mãnh thú khổng lồ đang há

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.