HOÀNG ĐÌNH - Trang 191

dung hợp lưu vực sông sẽ bị tan đi, lại thêm oán khí của nhân gian là có thể
khiến hắn rơi vào cảnh thần hồn câu diệt.

Cảm giác đau đớn do thần hồn tiêu tán, bài vị bị phá vẫn còn lưu lại

trong đầu Trần Cảnh. Bây giờ hắn vừa nghĩ đến chuyện mình lại phải đối
mặt với nguy hiểm, bị tiêu tán thần hồn thì cực kỳ phẫn hận. Hắn nhìn về
phía ngọn sóng cao hơn mười trượng kia mà quát:

- Lần này nếu ta không chết, tương lai ta sẽ chém chết kẻ làm phép dâng

sóng kia.

Hồng đại hiệp thảy thấy sống lưng lạnh toát, nghĩ đến con cá tinh bị Trần

Cảnh lột vẩy bẻ xương thì lòng trầm xuống.

- Truyền lệnh của ta, điều động toàn bộ thủy tộc trong khúc sông Tú

Xuân đến đây.

Nghe xong lời nói uy nghiêm và quyết đoán của Trần Cảnh, Hồng đại

hiệp vội vàng vâng mện rồi, xoay người ngự thủy chạy đi.

Từ ngọn sóng này, Trần Cảnh có thể thấy được pháp lực của người làm

phép kia cao hơn mình rất nhiều. Nếu chờ thêm một hai năm nữa thì hiển
nhiên hắn sẽ không sợ, lấy sức một mình thôi cũng có thể dẹp yên ngọn
sóng này, nhưng hiện tại hắn biết bản thân mình không làm được. Chỉ có
thể hợp sức với toàn bộ sinh linh của khúc sông Tú Xuân này để chống lại
nó.

Hắn bảo Hồng đại hiệp truyền phù lệnh là lệnh cho những sinh linh đã

khai thông linh trí tới, còn những sinh linh bình thường thì có tới cũng vô
dụng, chỉ chịu chết mà thôi.

Từ khi Trần Cảnh thành Hà Bá thì đã có phép vọng thần. Đây là một loại

pháp luật có thể dò xét thần hồn của con người, cũng có thể nhìn được xa
hơn. Ngay lúc ngọn sóng kia xuất hiện thì nó vẫn còn ở cách đây mấy chục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.