HOÀNG ĐÌNH - Trang 1969

- Ngay trước khi công tử đến, có một kẻ tự xưng là ma vật trong tranh đã

tới, nó cũng tự xưng là đến từ Long cung, vừa rồi chúng ta và nó...

- Ha ha, tôn thần không cần phải lo lắng, tiểu long tới chính là để gặp nó,

hai vị là khách của nghĩa phụ, sao nó lại dám nổi tà tâm vậy chứ.

Công tử áo gấm lớn tiếng nói.

Quy Uyên tiếp lời, nói:

- Đều nói bảo vật trong thiên hạ đều từ Đông Hải, chúng ta đây phải đi

Long cung để mở rộng tầm mắt.

Công tử áo gấm cười khách khí vài câu, nhưng trên mặt không giấu được

đắc ý. Gã lại nói:

- Mời hai vị đi theo ta.

Vốn ban đầu gã xưng là "tiểu long", giờ cũng đã đổi thành "ta".

Nói xong, gã đi trước dẫn đường, còn Trần Cảnh và Quy Uyên thì đi

theo sau gã, tiến thẳng vào biển sâu, hướng về đáy biển đen kịt giống như
bầu trời đêm kia, đúng là có một cảm giác vô cùng vô tận. Trong thoáng
chốc, Trần Cảnh có chút mất phân biệt, không biết phải xem đây là bầu trời
đêm, hay là đang ở Tần Quảng vương thành nơi âm phủ.

-----oo0oo-----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.