HOÀNG ĐÌNH - Trang 1974

Đại thọ của Long Vương chính là một đại sự với biển cả. Cho dù Thiên

đình đã biến mất hơn nghìn năm, nhưng chỉ cần Ti Vũ Long Thần vẫn chưa
tạ thế, thì địa vị của Long cung ở trong biển cả vẫn là không ai có thể dao
động.

Bên trong Thu Nguyệt hạp cốc cũng có phòng ốc như ở đất liền, nhưng

phong cách lạ hơn nhiều. Vật liệu để dựng nhà cũng không phải cây cối,
mà là bằng một loại thực vật đặc biệt trong biển. Loại thực vật này khắc lên
chữ bùa có thể thành pháp khí.

Tại nơi này có một ngôi điện nhỏ gọi là điện Đạm Mặc, trước điện có

một loạt võ sĩ tay cầm đại kích trường thương. Đằng sau mỗi võ sĩ này đều
có một đôi cánh dạng vỏ sò, còn diện mạo của mỗi người thì đều tuấn mỹ
phi phàm.

Cửa điện đột nhiên được mở ra, một thiếu nữ xuất hiện ở bên trong cánh

cửa. Nàng mặc bộ quần áo xanh biếc, thoạt nhìn trông rất xinh xắn đáng
yêu, đôi mày hơi nhíu, trong mắt như có hơi nước. Trên lưng nàng cũng là
một cặp vỏ sò, màu của vỏ sò giống như được phủ một lớp rêu xanh.

Nàng không hề đi ra, chỉ đứng nhìn bên ngoài, nhìn chốc lát lại đóng cửa

lại. Những võ sĩ canh giữ ở cửa thấy vậy cũng buông lỏng tâm xuống. Bọn
họ nhận được mệnh lệnh không được để Vô Hoa điện hạ đi ra khỏi điện
Đạm Mặc.

Bọn họ không biết quá nhiều về vị điện hạ trong điện này, chỉ biết nàng

mới từ bên ngoài trở về, nghe nói trước kia tu hành ở một con sông trên đất
liền. Họ còn nghe nói, nàng là một vị điện hạ bị đày ải ra ngoài.

Người thiếu nữ trong điện kia tên là Thu Nguyệt Vô Hoa. Trước kia,

nàng nằm mộng cũng muốn trở về đây, nhưng hiện tại lại chỉ muốn rời đi,
không bao giờ trở về nữa. Thu Nguyệt hạp cốc trong trí nhớ của nàng đã bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.