HOÀNG ĐÌNH - Trang 1993

Bạch Tầm cười nói.

- Đồng ý, đồng ý. Cháu gái ta được Thất thái tử nhìn trúng là phúc phận

của nó.

Tộc trưởng tộc sò nhanh chóng trả lời.

- Ha ha…

- Ông ấy cũng không làm chủ được.

Thu Nguyệt Vô Hoa vẫn dùng giọng điệu không nhanh không chậm như

lúc nãy nói, thế nhưng tộc trưởng tộc sò lại cảm thấy vô cùng chói tai. Ông
ta giận dữ, lại không tiện phát tác.

- A, vậy người nào làm chủ được?

Hai mắt Bạch Tầm khẽ nheo lại, lạnh giọng hỏi.

- Hà Bá gia.

Thu Nguyệt Vô Hoa chỉ nói ra ba chữ đơn giản, lại lộ vẻ đầy tự tin.

Bạch Tầm sửng sốt, đang muốn nói nữa thì bên tai đã vang lên một

giọng nói ôn hòa:

- Quả nhiên là ngươi a. Thiếu chút nữa không nhận ra được ngươi a.

Ánh mắt Bạch Tầm lóe lên lạnh như băng. Gã xoay người lại, nhìn thấy

phía sau mình có một con tôm đỏ thẫm đang chở một pho tượng đi đến.

- Ngươi là kẻ nào?

Bạch Tầm lạnh lùng hỏi.

- Ngươi có thể gọi ta là Hà Bá gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.