HOÀNG ĐÌNH - Trang 2093

- Hà Bá hàng lâm… chư ma tránh lui, quần yêu phục thủ …

Trong tiếng nói của nó, luồng sáng kia chớp mắt đã tiến tới, dung nhập

vào hư không của Tú Xuân loan. Mặt sông dâng lên một tầng hơi sương,
một người như thể ánh kiếm ngưng kết thành xuất hiện trước mặt Hồng đại
hiệp.

Sợi xích đen trên người Hồng đại hiệp chẳng rõ đã tuột ra từ lúc nào rồi,

một luồng sáng trắng quét nhanh qua người nó khiến các vết thương cấp
tốc khép miệng lại. Nó chỉ cảm thấy cả người ấm áp, pháp lực biến mất lại
xuất hiện ào ào như suối chảy.

- Hà Bá gia…

Hồng đại hiệp hô lên, nhưng ánh sáng trắng hóa thành Trần Cảnh căn

bản không để ý tới nó. Hai tay hắn bấm một đoạn pháp quyết, một đạo bùa
chú hiện ra trong hư không. Lá bùa kia có hình ảnh giống với dòng Kinh
Hà, nhìn kỹ có thể phát hiện đó phần lớn là hà vực của con sông Kinh Hà,
kéo dài trên dưới chín ngàn ba trăm dặm.

Lá bùa kia không phải là vật thật, mà chỉ là ảo ảnh được biến hóa ra, lại

giống như một bức tranh thủy mặc với màu mực xanh đỏ được vẽ trên nền
tơ lụa rất mỏng. Vừa xuất hiện, Trần Cảnh đã chỉ về phía Hồng đại hiệp, rồi
bức tranh sông ngòi mờ ảo kia như choàng lên người Hồng đại hiệp.

Tích tắc đó, Hồng đại hiệp cảm thấy mông lung, rồi trở nên rõ ràng ngay

lại, mà lá bùa tranh kia đã biến mất.

Đúng lúc này, một vệt sáng xám từ trên trời hạ xuống. Hào quang tản ra

từ phía xa như thể một nét mực tươi tắn được vẽ ra trên bầu trời, từ mảnh
đến thô, từ nhạt đến đậm lên, đến Kinh Hà thì đã tản ra khắp mọi nơi,
nhuộm cả bầu trời trở thành một sắc xám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.