HOÀNG ĐÌNH - Trang 2112

có thể thấy một mình nàng.

- Thiên đình giờ khắp nơi đều là ánh kiếm, giống như gió lưu chuyển

xung quanh Thiên đình. Bên trong ánh kiếm tràn ngập một loại nguyền rủa
không rõ, ta bị thương, không biết còn có thể sống bao lâu.

Ánh mắt của nàng tuy vẫn bình thản như trước, nhưng Trần Cảnh lại từ

trong giọng nói cùng chỗ sâu ánh mắt nàng thấy được một tia thương cảm.

- Sư tỷ, đệ phải làm thế nào mới có thể cứu được tỷ?

Diệp Thanh Tuyết lắc lắc đầu, nói:

- Đệ không cứu được ta, thời gian đã không còn kịp rồi.

- Đệ cứu được, sư tỷ nói đi, tin tưởng đệ.

Trần Cảnh khẩn trương nói, nhưng tâm cảnh hắn dao động, khiến khuôn

mặt của Diệp Thanh Tuyết đang hiện trước mắt nhòe đi, rồi càng lúc càng
mờ, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.

Ở bên ngoài, vệt ánh kiếm đang ẩn hiện đánh nhau cùng Chiêu Liệt trong

bóng tối bất chợt mất đi sự mơ hồ và nhẹ nhàng, bị Chiêu Liệt bắt được quỹ
tích vận chuyển, bị đuôi của lão quét trúng, ánh kiếm tiêu tán trong bóng
đêm.

Trần Cảnh tin rằng Diệp Thanh Tuyết đã có thể đi vào trong Thiên đình,

vậy thì nhất định có cách để mình cứu được nàng.

Hắn nhắm mắt lại, trong chốc lát sau, lại mở mắt. Trong đôi mắt, gợn

nước màu trắng đen lóe lên, rồi lần nữa hắn thấy được Diệp Thanh Tuyết.

Lần này, đỉnh đầu nàng có một viên ngọc xanh tỏa ánh sáng xanh bao

phủ lấy người nàng. Mà trên đùi nàng thì đặt một thanh kiếm gỗ màu tím,
đúng là pháp kiếm truyền thừa của núi Thiên La — Thanh Tâm Trấn Ma.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.