HOÀNG ĐÌNH - Trang 2249

Đạo ý phù pháp hình thành do vô số người tu hành ở khắp Côn Lôn cũng

như đông đặc lại. Vô Vưu phát hiện mình không thể ra khỏi Côn Lôn. Gã
bị giam cầm trong núi này. Cho đến giờ, gã cũng không biết lực nguyền rủa
kia đến từ phương nào, do ai làm.

Giờ Trần Cảnh mới hiểu, tại sao mình có thể đẩy lùi đạo ý phù pháp do

linh mạch Côn Lôn ngưng kết, càng hiểu vì sao những đạo ý phù pháp này
tuy nồng đậm sát khí, lại không hề có sức sống.

Đạo nhân đã sống sót. Tiếp đó, gã chỉ cần đợi khi cảm thấy nguyền rủa

trong núi biến mất, lại đánh thức các vị sư trưởng ngủ say. Đáng tiếc trời
không theo ý người, trước có Giao Long vương dâng sóng muốn nhấn chìm
Côn Lôn, sau lại có Trần Cảnh hai lần xông lên núi. Nếu những chuyện này
là nguyên nhân làm thay đổi Côn Lôn, thì thời gian lại là nguyên nhân cải
biến Vô Vưu lúc nào không biết. Ngay chính gã cũng không phát giác, trải
qua tháng năm buồn chán, trong tâm của gã đã xuất hiện hai loại âm thanh.

Trí nhớ cả ngàn năm của đạo nhân hiện ra ở trước mắt Trần Cảnh.

Chuyện xảy ra trong ngàn năm ấy cũng không nhiều, vô cùng buồn tẻ,
ngoại trừ tu hành thì chỉ có hình ảnh Vô Vưu đứng trên đỉnh núi Côn Lôn
nhìn ra bên ngoài.

Trong tâm gã có trách nhiệm với Côn Lôn đặt nặng ở đầu vai, lại có bởi

vì bị nhốt ở Côn Lôn quá lâu, mà muốn tự do. Thời gian dần qua, trong
lòng gã sinh ra hận ý khó nói. Hận ý này như nhằm vào người đã cải biến
trời đất và Côn Lôn, thậm chí sinh ra cả với các vị sư trưởng của Ngọc Hư
cung.

Trong cái tâm lý dần vặn vẹo ấy, Cửu Chuyển Huyền Công của gã lại đột

nhiên tăng mạnh.

Cảm thụ tâm tình từ từ bị bóp méo của Vô Vưu, ý thức của Trần Cảnh

giống như cũng bị kéo vào. Hắn đột nhiên nhìn quanh, lại phát hiện mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.