HOÀNG ĐÌNH - Trang 2252

Trong ý niệm của Vô Vưu, nơi rìa ngoài của Côn Lôn chợt rền vang sấm

sét, mây đen giăng đầy, tiếng nổ ầm ầm đì đùng tầng tầng lớp lớp.

Đây là Trần Cảnh ở bên trong ý cảnh của kí ức Vô Vưu, kéo ra một phần

kí ức khác.

Chỉ thấy một con giao long màu xanh xông thẳng vào trong tầng mây

đen. Mây đen không ngừng cuồn cuộn, từng tia sét bổ thẳng xuống người
nó. Mỗi lần sấm sét đánh vào lại làm tầng vảy xanh trên trên người nó dần
nổi lên ánh vàng kim.

Giao Long vương kia nhìn xa xăm không chân thực, như ở tận phía xa

chân trời, căn bản không có khả năng đi vào Côn Lôn được. Hình ảnh lại
chợt ẩn chợt hiện, tùy thời đều có thể biến mất.

Trần Cảnh biết đó là Vô Vưu không muốn nhớ đến chuyện này, vì có thể

phá vỡ ý cảnh gã xây dựng nên. Gã cố gắng bài trừ mọi kí ức về việc Giao
Long vương nhảy vào trong Côn Lôn.

Chẳng qua làm sao Trần Cảnh để cho gã được như ý, làm sao có thể dễ

dàng chèn ép trí nhớ lại được? Chỉ cần bị người lôi kéo lên, hết thảy sẽ tràn
ra như thủy triều. Giao Long vương trên bầu trời càng lúc càng rõ ràng,
càng lúc càng gần hơn. Cuối cùng nó từ trong mây đen mang theo mưa gió
lao xuống, mưa to như trút nước hòa cùng tiếng rồng ngâm như xuyên qua
hư không kéo đến.

Trong tiếng rồng ngâm này, phía sau con rồng xanh chợt hiện ra một con

bươm bướm. Bươm bướm nương theo Giao Long vương đi vào Côn Lôn,
một đường bay nhanh vào.

Tất cả mọi thứ đều hệt như trong trí nhớ của Trần Cảnh, song lại có chút

khác biệt. Có lẽ là vì kí ức của hai người khác nhau, góc nhìn khác nhau thì
dù nhìn vào cùng một sự việc sẽ cho ra những kí ức không giống nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.