HOÀNG ĐÌNH - Trang 226

Tú Xuân loan chợt trở nên yên lặng, toàn bộ linh lực của lưu vực đầu tập

trung vào một chỗ.

Gáy Âm Hoài Nhu lạnh toát, y cả kinh quay đầu lại thì thấy một vệt sáng

chói mắt đang chém phủ đầu xuống.

Không thể tránh kịp, đầu người của hắn hóa thành một cái đầu rắn lớn

màu đen. Đầu rắn há mồm phóng ra một luồng gió lốc khiến kiếm kia
không cách nào chém xuống tiếp. Những người ở xa chỉ thấy một quái vật
đầu rắn thân người phun ra một một cơn gió đen, kiếm kia liềm bị gió đen
giữ chặt, sau đó lại thấy quái vật nọ vươn một thay ra chụp vào thân kiếm.

Ngay trong khoảnh khắc y đang chật vật nắm thấy thân kiếm thì trong

không trung lại vang lên một tiếng quát:

- Chém.

Kiếm rung lên, phát ra quang mang cực thịnh rồi đâm thẳng vào mắt Âm

Hoài Nhu. Âm Hoài Nhu kinh hãi, vội vàng nghiêng đầu tranh nhưng vẫn
bị lưỡi kiếm cắt rách da đầu, lòi cả thịt ra. Y giận dữ quát lên, trên đỉnh đầu
lại xuất hiện một lưu vực sông.

Vách núi đen xì cao chót vót, dòng thác đổ thẳng xuông, trông rõ ràng và

rất thực.

Hình ảnh lưu vực sông này vừa hiện trên đỉnh đầu liền phóng những

luồng hơi nước mỏng xuông bảo vệ quanh Âm Hoài Nhu, bất kể kiếm kia
có biến hóa thế nào cũng không thể đâm vô.

Trần Cảnh thấy y đã thực sự cuồng nộ rồi nên mới sử dụng toàn bộ pháp

lực, chỉ là hắn vẫn không ngờ rằng đã ly khai Ác Long hạp rồi mà thần vực
này vẫn còn nhiều pháp lực như vậy. Hơn nữa đòn này lại không giống lẽ
thường, nó dung hợp với thế của lưu vực Ác Long hạp để tăng uy lực lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.