HOÀNG ĐÌNH - Trang 2281

trận này từng được phát động lúc Vu tộc tế Đô Thiên Thần Sát đài, đã hư
hỏng, có điều hậu nhân lại không ai tìm thấy, càng không phát hiện được
tung tích. Nhưng quả thật khi đó Côn Lôn đại trận đã bị Tổ vu Đế Giang
phá qua.

Chẳng qua nhiều năm như vậy, bị tử tịch khí phong cấm, chỉ cần cái tử

tịch khí này tan hết, Côn Lôn đại trận có thể lần nữa phát động. Tuy rằng
linh khí Côn Lôn cũng tán loạn nhiều, nhưng cũng có thể làm Côn Lôn lần
nữa hoán phát sinh cơ.

Gã nhìn nước sông gần như ngập tới chân mình, nhìn sinh linh thủy vực

bơi trước mặt, nghe những tiếng gào thét lẫn trong nước, trong sương, trong
lòng nghĩ: "Đến đây đi, đến đây đi, đến cả Côn Lôn đi. Ta sẽ dùng linh hồn
của các ngươi tế điện để Côn Lôn tân sinh."

Ầm, một yêu linh bay ngược đến, đập vào vách đá dưới chân gã. Yêu

linh kia cũng chưa chết, giận dữ rống to một tiếng liền muốn lao ra giết
ngược, lại đột nhiên phát hiện trên đầu có một người đang đứng. Nó sửng
sốt, sau đó nở nụ cười dữ tợn, lộ hàm răng nanh sắc bén. Binh khí giống
lưỡi cưa trong tay nó vung lên. Thế nhưng trước mắt nó đã đen lại, là một
cái chân đạp lên giữa hai mắt nó.

"Bụp."

Đầu nó nổ tung giống như quả dưa hấu bị đập, máu tươi lẫn óc trắng

văng khắp nơi. Binh khí của nó theo quán tính vẫn chém vào trên đùi Vô
Vưu, lại không hề lưu lại được dù chỉ một vết xước.

Một cơn gió thổi tới, thân thể Vô Vưu biến mất trong gió, chỉ còn một

cái xác yêu linh không đầu vẫn chưa thôi co giật.

Gã theo gió mà đi, xuất hiện ở một đỉnh núi khác, ngồi xổm xuống, lấy

tay chạm nhẹ lên đá, cảm thụ đại trận được thiết lập trong núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.