HOÀNG ĐÌNH - Trang 2287

Hồng đại hiệp cùng vỏ sò cũng ở trong số những người này. Chỉ khác là

cả hai không có vội vã đi tìm bảo vật, Hồng đại hiệp nói:

- Chúng ta đi ra ngoài thôi, nhiều người như vậy, nhất định gặp chuyện

không may. Hà bá gia đã từng nói, pháp bảo mặc dù tốt nhưng chung quy
chỉ là vật ngoài thân, không đủ để làm chỗ dựa.

Vỏ sò không nói gì nhưng cũng đã đi ra phía bên ngoài. Người khác đều

đi vào bên trong, chỉ có bọn nó là đi ra ngoài, tuy rằng quái dị nhưng cũng
không ai chú ý tới.

Ngay tại lúc mà bọn nó thấy được cửa ra thì Ngọc Hư cung đột nhiên

rung chuyển hai cái, rồi sụp xuống. Linh khí hỗn loạn, sắc như dao cắt vào
thân Hồng đại hiệp và vỏ sò tạo thành vài vết cắt, linh khí hộ thể của bọn
nó cũng tan vỡ. Nguyên bản nước sông chỉ là nhấn chìm Ngọc Hư cung
nhưng không thể rót vào bên trong được, còn bây giờ lại vì đỉnh cung điện
đổ ập xuống mà tuôn vào bên trong.

Cả hai hoảng sợ, vội chạy thật nhanh về phía lối ra, nhưng lại bị một

mảng tường ở trên đỉnh điện rơi xuống. Bọn nó ngẩng đầu nhìn lên, cảm
thấy không phải là một mảng tường mà như là một ngọn núi nhỏ đang đè
xuống. Đạo ý ẩn chứa bên trong Ngọc Hư cung hóa thành một ngọn núi đè
xuống, khiến cho cả hai bị chấn nhiếp, không thể động đậy được.

Khi mà Trần Cảnh vọt phóng lên đỉnh Côn Lôn, Vô Vưu đánh ra một

đạo pháp mang đạo ý của ngọn núi, bọn nó thấy được một ngọn núi đầy
chân thực như bị lật ngược ép xuống. Hiện tại cũng giống như thế, chỉ khác
là bây giờ bọn nó đang ở dưới ngọn núi đó.

Ngay khi mà ngọn núi đó muốn đè xuống đỉnh đầu cả hai, Hồng đại hiệp

hét lớn:

- Vỏ sò muội muội, giết ra!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.