HOÀNG ĐÌNH - Trang 2326

Trần Cảnh tin rằng nếu lần này mình có thể xử lý kín kẽ hơn một chút,

che đậy chút ít cho người thì bọn họ cũng sẽ không đối xử với hắn như vậy.
Con bái trắng không lớn, bị tay hắn nắm chặt lấy cổ. Lúc đầu nó cũng chửi
bới, sau lại chuyển sang cầu xin, Trần Cảnh vẫn một mực không để ý tới.
Đến khi đi vào một ngôi đình nhỏ, hắn thò tay vào không trung chụp một
cái, lôi một cái vò gốm ra rồi nhét con bái trắng vào trong vò.

Bái trắng lên tiếng cầu xin:

- Chân nhân, xin ngài tha cho ta lần này đi. Ta không dám như thế nữa.

Nhà ta còn có một vợ và một con gái, nếu ta bị phong cấm, nhất định các
nàng sẽ bị người ta bắt nạt.

- Ngươi đã biết hết những chuyện này, cần gì phải đi bắt nạt người khác?

Trần Cảnh hỏi.

- Chân nhân, tiểu yêu biết sai rồi, tiểu yêu không dám nữa.

Con bái trắng trong hũ lớn tiếng cầu xin.

Trần Cảnh nhìn con bái bị nhét thành một đống trong hũ, trầm mặc một

lúc rồi nói tiếp:

- Biết hay không biết ta không thể nhận ra được. Nhưng ngươi đã gieo ác

xuống, không thể vì một câu ngươi đã biết sai mà xóa bỏ tất cả. Ngươi phải
gánh lấy hậu quả.

Nói đến đây Trần Cảnh ngừng lại một chút, nói thêm:

- Đối với bọn họ, ngươi là một sự sỉ nhục. Bọn họ không muốn ngươi

sống trên thế gian này, như vậy ta sẽ phong cấm ngươi đến khi bọn hắn
chết già đi vậy.

- A, không thể a, chân nhân, không thể a...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.