HOÀNG ĐÌNH - Trang 2328

gái một nhà phú quý trong nhân gian. Nghe nói bái trắng đã bị Trần Cảnh
phong cấm tại thành Ngọa Hổ bèn năn nỉ Trần Cảnh đưa nàng ta đến thành
đó. Nàng ta không cách nào ở nơi này được nữa vì không tìm được thức ăn,
lại không dám đi ra ngoài. Hơn nữa không bao lâu sau, chắc chắn sẽ có các
yêu quái khác trong núi đến tận cửa phá rối.

Trần Cảnh đồng ý đưa nàng ta đi ra khỏi Nguyên động. Quả nhiên trên

đường có một vài yêu linh xuất hiện, giọng điệu vô lễ, đều bị Trần Cảnh
dùng phép thuật đuổi đánh không dám lại gần.

Nàng này là con gái nhà phú quý chốn nhân gian, có tên Trúc Vận Thi.

Lúc nàng ta đang đánh đàn trong nhà thì bị bái trắng bắt cóc đến Nguyên
động trên núi Tàng Kiếm. Dù con gái nàng ta sinh ra là nhân loại, nhưng
vẫn có nét yêu dị. Nàng nhìn ra Trần Cảnh có phép thuật kinh người, hi
vọng hắn có thể thu con gái mình làm đồ đệ nhưng Trần Cảnh không nhận
lời. Nàng bèn một đường khóc ròng, nói chắc chắn con gái mình không
sống được bao lâu, nhất định sẽ bị thiêu chết trong thành Ngọa Hổ mất.

Trần Cảnh trầm ngâm một lát, sau đó nói:

- Vậy ta đặt vài loại cấm chế lên người nó vậy, có thể giúp nó sống cuộc

sống như người bình thường.

Vợ bái trắng bèn nói:

- Cấm chế phong ấn có thể khiến vẻ yêu dị của nó biến mất lúc này,

nhưng khó đảm bảo sau này có hiện ra hay không. Vạn nhất xuất hiện điểm
gì kỳ dị, khó tránh được bị người kêu là yêu quái rồi giết chết.

Trần Cảnh thầm nghĩ, hiện nay tuổi đứa bé còn nhỏ, gieo phong ấn

xuống có lẽ khá yếu ớt. Nhưng đến khi nó lớn lên, có lẽ phong ấn trên
người không còn hữu hiệu. Mà hiện tại hắn thật sự không muốn mang thêm
người nào bên người. Nghĩ một lát, hắn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.