HOÀNG ĐÌNH - Trang 2408

- Việc này chắc chắn là do lấy cái chết để tế tà thần. Chỗ nàng chết tất

nhiên sẽ có tượng Tà Thần, đại vương chỉ cần sai người tìm ra rồi đốt đi thì
tà pháp tự khắc sẽ phá.

Y như đã sớm biết được việc này, nói thẳng ra biện phá giải quyết. Chiêu

vương vội vàng ra lệnh cho binh sĩ đi tìm nhưng kết quả lại không thấy.
Chiêu vương chợt nhớ tới khi Lan Khanh Lăng vào cung có cầm một bức
tranh trong tay.

Ở bên ngoài vương cung, trên đường lớn ở thành Quân An, Trần Cảnh

đang đạp trên sóng nước cuồn cuộn đi về phía trước. Hắn cảm nhận được
linh lực của địa mạch, cảm nhận được nguyện lực giống như nước nóng
trong nồi đang sôi sục. Trong đó chỉ có một tia thuộc về hắn, đang lóe sáng
dựng thẳng lên tận trời ngay ở trung tâm kia. Đó là tín ngưỡng của Lan
Khanh Lăng, là nguyện lực của nàng.

Trần Cảnh không định thu nạp tín ngưỡng trong những tòa đại thành này.

Hắn hành tẩu khắp nơi chỉ với một mục đích duy nhất là hy vọng bản thân
mình có thể bình tĩnh lại giống như mặt đất dưới chân vậy thôi.

Hắn ngồi ở phố xá sầm uất suốt bốn tháng đọc sách trúc, tâm tình đã dần

bình tĩnh thì lại bị việc Lan Khanh Lăng tế tự cùng cầu nguyện của nàng
phá vỡ.

Từ một tháng trước, gió mặc gió, mưa mặc mưa, nàng vẫn mua sợi mì

của Trần Cảnh. Tuy rằng bọn họ rất hiếm khi nói chuyện nhưng đây là
duyên phận, tín ngưỡng bắt đầu được tạo dựng từ những việc buôn bán đơn
giản như vậy.

Hắn không ngừng tiến lên, từng bước một đi về phía vương cung.

Đột nhiên màn mưa phía trước xuất hiện một người. Người này như là từ

trong lòng đất chui ra, hoặc là theo gió mưa mà tới, hay cũng có thể là theo
sấm sét trên trời đánh xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.